-------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
-------------------------------------
"Ta không biết chúng có ngủ đông hay không nữa." Tiết học đầu tiên môn Chăm sóc Sinh vật huyền bí của tháng 12, Hagrid nói với đám học sinh run lập cập giữa mảnh vườn bí rợ lộng gió " Ta nghĩ là cứ thử coi chúng có khoái một chỗ trú thân không... Chúng ta cho chúng tá túc trong mấy cái hộp này..."
Bây giờ thì chỉ còn lại chừng mười con quái tôm mà thôi. Hiển nhiên là cái khát vọng gϊếŧ nhau của chúng không được chúng thực hành triệt để. Mỗi con quái tôm bây giờ dài tới hơn một thước tám. Bộ áo giáp dày mo của chúng, cặp giò lật đật mạnh mẽ của chúng, cái đuôi cứ bập bùng nổ ra lửa, vòi chích và vòi hút của chúng cùng kết hợp với nhau làm cho lũ quái tôm trở thành những thứ gớm ghiếc nhất. Cả đám chán nản nhìn những cái hộp bự chảng mà Hagrid bưng ra, cái nào cũng được lót gối nệm chăn bông.
Lũ quái tôm ấy chẳng thèm ngủ đông gì hết, và cũng không tỏ ra cảm kích chút nào với những gối bông chăn nệm nhét trong hộp và bị đóng đinh nhốt lại. Hagrid vội kêu to " Đừng hoảng sợ, yên nào, đừng hoảng sợ chứ !" Khi tụi nó nổi xung lên dẫm đạp loạn xị trong mảnh vườn bí rợ đang vương vãi những mảnh vụn nén đầy căm hờn của mấy cái hộp tan tác. Hầu hết lũ học trò đã trốn vô trong căn chòi của Hagrid bằng cửa sau và tự giam mình luôn trong đó. Fanny đã sớm kéo Ann vào trong, hai người thò đầu từ cửa sổ ngó ra ngoài.
Harry, Ron và Hermione và mấy học sinh Gryffindor còn ở lại ngoài sân để giúp Hagrid. Họ cùng nhau tìm cách kiềm chế và trói lại chín con quái tôm, cái giá phải trả là những vết trầy và phỏng, còn con thứ mười thì vẫn cố ở lì bên ngoài.
" Dạ, tụi con không muốn chuyện đó đâu." Ron quạo quọ kêu lên, cùng Harry đi lùi trở về căn chòi của Hagrid, vẫn giữ con quái tôm cách một khoảng bằng mấy tia lửa vẫn nháng ra từ đầu đũa.
" Chà, chà, chà... cái trò này trông quả là vui."
Rita Skeeter đang dựa lưng vào hàng rào khu vườn của Hagrid, đứng xem cái vụ lộn xộn rối beng này. Hôm nay cô ta mặc một cái áo trùm dày màu đỏ tươi viền lông tím quanh cổ, và cái túi xách tay bằng da cá sấu đeo trên cánh tay.
" Không biết, nhưng bên ngoài có vẻ an toàn rồi, nên đi ra thôi nhỉ ? Căn phòng của Hagrid mùi hương thật sự ..." Ann mở cửa sau, bước ra ngoài.
Theo sau hai người mấy học sinh khác cũng lục tục đi ra, khi họ vừa tới nơi đã nghe được Skeeter đang vui vẻ trò chuyện cùng Hagrid.
" Rita Skeeter, kí giả Nhật báo Tiên tri."
" Tôi tưởng cụ Dumbledore đã nói là không cho phép cô vào trong khuôn viên trường nữa mà." Hagrid hơi cau mày trong lúc giải quyết dứt điểm con quái tôm, nhét nó vô chung với mấy con quái tôm khác.
" Mấy sinh vật kỳ lạ này kêu là gì vậy ?" Rita Skeeter vờ không nghe thấy, cười tươi hỏi.
" Quái Tôm Đuôi Nổ." Hagrid lầu bầu.
" Vậy hả ?" Rita kêu lên, rõ ràng là hứng thú vui vẻ lắm " Tôi chưa bao giờ nghe nói tới chúng... Chúng ở đâu ra vậy ?"
Ann vừa nhìn thấy Hagrid đỏ mặt ngượng ngùng, trong lòng thầm than không ổn, bác ấy chắc là đã dùng những phương pháp nhập cảnh trái phép để đem mấy con tôm này tới đây.
Hermione hình như cũng nghĩ tới vấn đề này, vội vàng nhìn qua Harry nói " Tụi nó thú vị quá hửm ? Phải không, Harry ?"
" Cái gì ?" Harry không hiểu lắm hỏi, Ann nhìn thấy Hermione còn dẫm một phát thật mạnh vào chân Harry làm cậu ta ấp a ấp úng " Ờ phải... ờ... thú vị lắm."
Rita Skeeter nhanh chóng bị Harry hấp dẫn " Ồ, em ở đây hả, Harry ?" Cô ta lả lướt đi tới chỗ Harry " Vậy ra em rất thích môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí phải không ? Đây là một trong những môn học em thích nhất phải không ?"
" Dạ." Harry khẳng định nói làm cho Hagrid rất vui vẻ nhìn cậu ta.
" Tốt quá." Rita nói tiếp " Vậy thì hay quá rồi, ông dạy học lâu chưa ?" Cô ta hỏi Hagrid mắt thì đám học sinh khác, bộ dáng nhếch nhác chẳng ra gì.
Móng của con Quái Tôm Đuôi Nổ đa phần đều cào khiến mấy đứa học sinh thương tích đầy mình, áo choàng không bị đốt trụi một góc thì bàn tay cũng bị xước... Mà đám người đi ra từ căn chòi cố ý né mấy cái thùng đựng tôm rất xa, vẻ mặt đứa nào đứa nấy đều hoảng sợ, lo lắng.
" Tôi dạy được hai năm rồi." Hagrid nói.
Rita lại liếc về cửa sổ phía phòng Hagrid, có mấy cái đầu ló ra, là của mấy người Malfoy, Goyle và Crabbe, bọn nó chắc là nghĩ nguy hiểm vẫn chưa kết thúc.
" Dễ thương quá...Không biết ông có thể nhận một cuộc phỏng vấn không ? Có thể chia sẻ một ít kinh nghiệm của ông về những Sinh vật Huyền bí ? Tờ Tiên tri có một cột báo về động vật vào mỗi thứ tư, tôi chắc chắn là ông có biết. Chúng tôi có thể đăng những bài đặc biệt nói về... ờ... mấy con quới tum đuôi bùm này."
" Quái Tôm Đuôi Nổ" Hagrid hăng hái nói " Ờ... được chứ, sao lại không."
" Bác ấy nhất định sẽ hối hận..." Fanny đứng sau Ann nhỏ giọng nói.
Ann cũng chú ý tới sắc mặt thay đổi của Hermione và Harry, bọn họ hình như định mở miệng nói gì đấy nhưng Hagrid và Rita Skeeter nói chuyện rất vui vẻ, còn sắp xếp xong xuôi cuộc phỏng vấn vào cuối tuần ở quán Ba Cây Chổi.
" Tớ cũng đoán vậy..." Ann thầm thì nói, vừa dứt lời thì tiếng chuông tan học đã vang lên.
" Ôi, may mà có Merlin phù hộ, tụi mình chạy mau..." Fanny núp sau người Ann nói nhỏ.
Cùng nhau trở về lâu đài, hai người đã dặn lòng rất lâu mong chờ được tan học rồi.
" Ann, cậu nói xem Hagrid kiếm mấy con Quái Tôm Đuôi Nổ đó kiểu gì ?" Trên đường đi Fanny hỏi Ann.
" Vụ này hả, chắc là nhập khẩu trái phép rồi, có khả năng Hagrid cũng chả biết làm sao mà nhận được mấy giống mới này nữa."
" Ách... Tuy là tớ không thích Rita Skeeter nhưng nếu cô ta có thể khiến cho Hagrid đem mấy con Quái Tôm Đuôi Nổ đó biến đi, thì tớ thấy không tệ lắm đâu."
" Tớ rất ủng hộ chuyện này Fanny." Ann nghiêm túc nói.
Dùng bữa chiều xong, hai người đi tới cửa nhà ăn thì tách ra, Fanny định trở về phòng sinh hoạt chung còn Ann thì muốn ghé tới nhà kính.
Đang đi trong sân vườn thì cô bị Hermione gọi lại.
" Hermione ? Có chuyện gì hả ?"
" Đêm nay cậu có bận gì không ? Tụi mình đi tới phòng bếp." Hermione thở phì phò nói.
" Đêm nay ? Ý là đi bây giờ á hả ?"
" Không, không phải, từ từ đã, mình mới từ thư viện đi ra còn muốn ghé kí túc xá tí đã, xem coi còn gì chưa lấy..." Hermione gấp gáp, toan chạy về tòa tháp Gryffindor.
" Nè nè ..." Ann kéo cánh tay nàng lại " Cậu từ thư viện ra, không tính dùng bữa chiều hả ? Còn nữa, sẵn mình muốn hỏi cậu định lấy gì vậy ?"
" Không sao đâu, mình không đói. Mình tính về kí túc xá đưa lấy bao tay và khăn choàng cổ cho đám gia tinh."
" Đừng, đừng, dừng lại." Ann khoanh tay trước ngực, bộ dáng đứng đắn nói. Hermione không hiểu gì nhìn cô.
" Hermione, cậu không cần đi." Ann dùng ngữ khí đặc biệt kiên quyết nói.
" Vì sao vậy ?" Hermione hỏi.
" Bao tay và khăn choàng cổ đều không cần, nếu cậu mang theo mấy đống đồ đó, mình nghĩ chưa tới mười phút hai người chúng ta đã bị tống cổ ra ngoài."
" Sao lại như vậy ?" Hermione nhìn Ann, chờ đợi đáp án của cô.
Ann nhíu mày, cô không biết làm sao để giải thích tính cách nhạy cảm dễ vỡ của mấy con gia tinh, suy nghĩ một hồi lại hỏi " Hermione, tối nay là lần đầu cậu gặp chúng ?"
" Không có, ở World Cup mình từng gặp rồi, gia tinh đó tên là Winky, một gia tinh đáng thương bị chủ nhân gán ghép cho một ít tội án..."
" Bình tĩnh đã... Winky ?" Ann bỗng nhiên cảm thấy đồng ý dắt Hermione tới phòng bếp là một chuyện xấu.
" Ann, cậu biết Winky hả ? À, chuyện ở World Cup chắc cậu cũng rõ... Vậy chắc cậu cũng biết ông Crouch đổ tội lên đầu Winky rồi tống cổ bạn ấy, người này, ông đấy đối xử với gia tinh thật là..."
" Được, được rồi Hermione, mình hiểu rõ lí do cậu muốn sáng lập SPEW, nhưng không cần mang theo mấy món đó. Mình dẫn cậu tới phòng bếp, nhưng phải nói trước buổi tối này chúng ta chỉ ngó xem hoàn cảnh làm việc của tụi nó thôi, rồi mình sẽ kiếm một gia tinh điển hình trong số đó giải thích cho cậu hiểu, đến lúc đó phải nghe lời mình có biết không ?"
" Vì sao vậy ?" Hermione hỏi.
" Ách... Bởi vì.. Gia tinh là một loại sinh vật rất nhạy cảm... Nếu vừa gặp mặt lần đầu cậu nó nói với chúng những điều không hợp với quan điểm trước giờ, chúng sẽ rất mâu thuẫn khó chịu, muốn thay đổi thì phải làm từng bước một hiểu không ?"
Hermione nhìn Ann, ánh mắt lóe lên, lấp lánh không hiểu rõ.
Ann còn cho là nàng hoài nghi mình, vội vã giải thích " Ầy ! Mình tuyệt đối không phải cố ý né tránh, hay là không muốn giúp đỡ cậu, mình đã hứa chắc chắn sẽ làm. Chỉ là tình hình trong phòng bếp của gia tinh rất phức tạp, đặc biệt là mấy hôm nay."
" Mình tin cậu mà Ann, mình đồng ý."
" Hở ?" Ann vốn định giải thích nhiều hơn chút nữa, không nghĩ tới Hermione lại trả lời như vậy. Nhưng mà đồng ý rồi thì càng tốt, sau đó cô cất bước đi về phía phòng bếp " Chúng ta đi thôi."
An dẫn Hermione đi xuống một tầng cầu thang đá, nhưng cái cầu thang đó thay vì dẫn tới một hành lang tối hù dưới mặt đất như cái cầu thang thường dùng để đi đến phòng học Độc dược của giáo sư Snape, thì cái cầu thang này lại đưa tới một hành lang rộng bằng đá, được những ngọn đuốc thắp sáng rực, và còn được trang trí bằng những bức tranh vui tươi, chủ yếu là vẽ các món ăn.
" Chỗ này hình như không giống với nơi cậu đưa mình và Fanny tới dùng bữa." Hermione ngó nhìn những tranh vẽ xung quanh hành lang nói.
" Cậu biết đó đường đi ở Hogwarts luôn thay đổi, nhất là buổi sáng cuối tuần và tối thứ hai khác nhau rất nhiều. Nè cậu xem, kho thực phẩm lần trước không có gì thay đổi."
Đúng vậy, Hermione nhìn qua kho thực phẩm vẫn là dáng vẻ cũ kĩ như lần trước.
" Đến rồi." Ann đi tới bức tranh vẽ quả lê " Hermione đây là cửa ra vào phòng bếp, nếu sau này muốn đến cứ làm giống vầy, khều khều quả lê trong chén."
Ann giơ ngón tay trỏ ra, khều khều trái lê. Trái lê bắt đầu nhột, cười khúc khích, và bỗng nhiên biến thành một cái nắm đấm cửa màu xanh lá cây.
" Cậu xem, cách vào như này nè, có cửa ở đây." Ann nói xong cầm lấy tay nắm cửa, đẩy mạnh ra " Chào mừng tới phòng bếp Hogwarts."
Hermione tràn ngập tò mò, theo sau Ann đi vào còn tiện tay đóng cửa lại.
Căn phòng lớn mênh mông có trần cao và rộng như Sảnh đường. Chất đầy dọc những bức tường đá của căn phòng là những đống nồi chảo bằng đồng sáng lóng lánh, và ở cuối phòng có một cái lò sưởi khổng lồ. Mỗi dãy bàn này được đặt đúng ngay bên dưới vị trí của bốn dãy bàn của mấy Nhà trên Sảnh đường, bàn nào cũng trống trơn, bữa ăn tối đã xong rồi. Có ít nhất hàng trăm con gia tinh đang đứng chung quanh trong nhà bếp, chúng đều mặc đồng phục giống nhau một tấm khăn lau chén có đính huy hiệu trường Hogwarts, và có gắn cà vạt.
" Ồ ! Là Stokes, bạn tới rồi..." Một gia tinh phát hiện ra Ann, sau đó là một đám gia tinh, ước chừng độ mười mấy con vây lấy Ann, nhưng nhìn thấy Hermione bên cạnh gương mặt liền thay đổi, cả đám cười cười cung kính cúi chào hai người.
Hermione vội vàng muốn cản họ lại, nhưng Ann đã kéo tay nàng kề sát bên tai Hermione nói " Đừng gấp rút, cậu muốn giải phóng cho bọn họ trước tiên phải hiểu tính cách của họ đã, mà muốn hiểu được thì cần để họ tiếp nhận cậu trước, ngay từ đầu gặp mặt đã từ chối hành động mang ý tốt từ họ thì sau này muốn gần gũi sẽ rất khó khăn..."
Nói xong Ann liền xoay người đi, không phát hiện rằng lỗ tai Hermione đã đỏ ửng lên.
Hướng Hermione cúi chào xong bọn chúng dường như không quan tâm, ghé xung quanh Ann bắt đầu nói chuyện " Stokes hôm nay tới đưa thực đơn mới hả ?" " Bên cạnh bạn là ai vậy ?" " Cần bắt bếp giống mọi lần không ? Semsou mau đi nhóm lửa !" " Bạn cần nguyên liệu nấu ăn gì không ?"
" Bình tĩnh, yên lặng nào." Ann vừa nói, đám gia tinh liền lặng như tờ.
" Được rồi, cám ơn. Trước tiên để tôi giới thiệu một chút, người này là bạn của tôi, đến từ nhà Gryffindor Hermione Granger, về sau cậu ấy thường xuyên tới phòng bếp, mọi người đối xử với tôi thế nào thì cứ như vậy với cậu ấy, đừng khách sáo."
Đôi mắt đám gia tinh trừng lớn nhìn chằm chằm Hermione.
" Hôm nay không có thực đơn gì mới, chỉ đến đây nhìn ngó tí thôi. Mọi người trở lại vị trí của mình đi, Cancure, Semsou hai bạn giúp tôi lấy vài món ăn cho cậu ấy được chứ ? Cậu ấy còn chưa ăn tối. Whisper kêu giúp tôi kêu Dobby lại đây được không ? Cám ơn nhiều."
Hai gia tinh nở nụ cười tươi nhanh chóng đi làm việc, mấy con khác cũng nhìn chúng rồi trở lại vị trí của mình trong gian bếp, mấy đứa đang trò chuyện cũng mau chóng tản ra.