[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 93: Quán rượu



------------------------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

------------------------------------------------------------

SAI LẦM KHỔNG LỒ CỦA DUMBLEDORE

Rita Skeeter, phóng viên đặc biệt của Nhật báo, viết: Albus Dumbledore, hiệu trưởng lập dị của trường Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts, chưa bao giờ e ngại một sự bổ nhiệm giáo ban gây tranh cãi. Thế mà vào tháng chín năm nay, ông ta đã mướn ông Alastor Moody "Mắt-Điên ", để dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám; một sự bổ nhiệm khiến cho nhiều người ở Bộ Pháp Thuật phải nhướng mày lên, bởi vì thói quen xấu nổi tiếng của Moody là tấn công bất kỳ ai có cử động đột ngột trước mặt ông ta. Tuy nhiên, Moody "Mắt Điên" trông còn ra vẻ có trách nhiệm và tử tế khi so sánh với cái kẻ lai, người mà Dumbledore đã mướn để dạy môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí.


Hagrid là một kẻ trông dữ tợn và to lớn một cách đáng sợ, hắn đã dùng quyền lực mới có được để làm cho đám học sinh khϊếp hãi với việc chăm sóc một loạt liên tiếp những sinh vật kinh hoàng. Nhật báo Tiên tri nay mới đưa ra thêm chứng cứ rành rành là Hagrid không phải là một phù thủy thuần chủng như lâu nay hắn vẫn giả vờ như vậy. Thực ra, hắn cũng không phải là người thuần chủng. Mẹ của hắn, chúng tôi có thể tiết lộ riêng, không ai khác hơn là mụ khổng lồ Fridwulfa, kẻ mà hành tung đến nay vẫn còn biệt tích.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ngày học đầu tiên của học kì mới, bên ngoài lâu đài tuyết vẫn còn đọng một lớp dày, buổi chiều là tiết Chăm sóc Sinh vật huyền bí.

" À ha" Malfoy ở dãy bàn dài Slytherin lên tiếng " Xem báo ngày hôm nay đưa tin nè, tao nghĩ lão già ngu ngốc kia sẽ phải bị sa thải thôi, ai ngờ được lão ta lai dòng máu người khổng lồ chứ."


Buổi chiều đến lớp Chăm sóc Sinh vật huyền bí, Hagrid quả nhiên không có xuất hiện, người thay thế là một phù thủy lớn tuổi, giáo viên dạy thay môn Chăm sóc Sinh vật huyền bí Grubbly Plank.

Mà không thể nghi ngờ hơn, vẫn còn vài học sinh Gryffindor chưa đọc Nhật báo Tiên Tri hôm nay, Harry vẫn luôn truy hỏi giáo sư Grubbly Plank là Hagrid đã xảy ra chuyện gì, cho đến khi Malfoy chế nhạo ném tờ báo vào người cậu ta.

Chuông tan học vang lên, Ann bao bọc cả người kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt lấp láy, giọng nói truyền từ khăn choàng cổ, ồm ồm " Tiết Chăm sóc Sinh vật Huyền bí là này không tệ, giáo sư Grubbly Plank có nói về mấy chi tiết của con bạch kỳ mã mà trong sách không có ghi..."

" Nhưng mà mình thấy hình như bọn Harry không vui vẻ lắm đâu, thành thật mà nói ai nghĩ ra nổi Hagrid lại là người lai dòng máu người khổng lồ chứ ? Người khổng lồ là một loài sinh vật rất hung tàn, nhưng hiện nay rất hiếm hoi. Nhưng mà làm sao Rita Skeeter biết được tin tức này ? Nếu bác Hagrid đã giấu diếm lâu vậy, nó hẳn phải là một bí mật lớn mới đúng ? Lại nói thêm, cụ Dumbledore đã cấm bà ấy tới trường học thì làm sao cô ta moi móc được chuyện này chứ ?" Fanny đi cạnh bên Ann nói.


" Thật ra bác Hagrid có phải người lai dòng máu khổng lồ hay không đối với tớ không ảnh hưởng gì cả, giáo viên mới cũng rất ổn, chỉ là phương phức học tập có vẻ không ổn lắm, tớ hơi không thích. Còn về Rita Skeeter... Cô ấy là loại người dựa vào chuyện đào bới bí mật của người khác mà kiếm cơm, chắc là có cách thức đặc biệt nào đó..." Ann phân tích nói.

Kế tiếp xuyên suốt một tháng trời, Hagrid đều không có đến lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, ở bàn dài giáo viên trong nhà ăn cũng không thấy đâu, khu vực rìa mép rừng Cấm do bác ấy trong coi cũng không thấy mặt. Giáo sư Grubbly Plank tiếp tục đảm nhiệm vị trí dạy thay môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, Malfoy rất đắc ý, vẻ mặt vui vẻ khi thấy người ta gặp chuyện.

Tuần giữa của tháng một, chuyến đi thăm thú làng Hogsmeade cuối tuần cũng được diễn ra.
" Một ly nước trái cây và ly bia bơ, con cám ơn." Ann nói với bà Rosmerta.

Bưng hai ly đồ uống, Ann đi tới ngồi ở ghế dựa sát cửa sổ, đặt ly bia bơ tới cho Fanny, chính mình thì nhấm nháp miếng nước trái cây.

Hermione và Ron mỗi người cũng bưng một ly bia bơ đi tới, nàng tự nhiên ngồi kế bên Ann để Ron ngồi cạnh Fanny.

" Buổi chiều vui vẻ..." Ann chào hỏi hai người họ, Fanny cũng tương tự thăm hỏi vài câu sau đó thắc mắc " Hai cậu không đi cùng Harry hả ?"

Ron chỉ chỉ đến quầy bar, Harry đang đứng nói chuyện với ông Bagman, Ann liếc mắt nhìn qua rồi chú ý tới con yêu tinh cách đó không xa đang nhìn gắt gao hai người họ, ánh mắt có vẻ không tốt lành mấy.

" Mấy con yêu tinh đó nhìn không thân thiện mấy nhỉ ?" Hermione hỏi Ann.

Ann gật đầu " Yêu tinh tới tìm ông Bagman hả ?"

" Đúng vậy, nhưng sau đó ông Bagman lại kêu Harry tới..." Hermione nói " Nhưng kì quái thế, yêu tinh không phải nên chịu sự quản lí của Ban Kiểm soát và Điều hòa Sinh vật Pháp thuật ư ?"
" Đừng nhìn mình, tuy rằng chú tớ là trưởng ban Kiểm soát và Điều hòa Sinh vật Pháp thuật, nhưng không có nghĩa cái gì mình cũng biết..." Ann lắc đầu nói.

Ludo Bagman vội vàng rời khỏi quán rượu, Harry vẻ mặt nghi hoặc đi đến bàn của cả đám, thuận tay kéo ghế từ cái bàn trống bên cạnh ngồi xuống đối mặt với bốn người.

" Ổng nói gì vậy ?" Harry vừa ngồi xuống Ron đã hỏi.

"Ổng đề nghị giúp mình manh mối trong cái trứng vàng." Harry nói.

Hermione và Fanny hết sức sửng sốt.

" Ông ấy không thể nào làm như vậy !" Hermione kinh hoàng nói, Fanny bên cạnh cũng hết sức tán thành gật đầu.

" Ổng là thành viên ban giám khảo mà. Nhưng đằng nào thì bồ cũng đã tìm ra giải pháp rồi.. phải không?" Hermione nói tiếp.

"Ờ... gần như vậy."

" Chà, mình nghĩ là cụ Dumbledore sẽ không thích chút nào đâu nếu như cụ biết ông Bagman tìm cách khuyến khích bồ gian lận !" Hermione vẻ mặt không đồng tình nói
" Ông ấy cũng nói với Cedric muốn hỗ trợ như vậy hả ?" Fanny hỏi.

" Không, ổng không giúp Cerdic. Mình hỏi rồi." Harry nói.

" Chúng ta cần gì quan tâm Cedric có được giúp đỡ hay không chứ ?" Ron nhanh nhảu đáp trả.

Hermione và Fanny liếc xéo nhìn Ron.

" Nhưng con yêu tinh tìm ông Bagman làm gì vậy ?" Ann hỏi.

" Theo lời ông Bagman nói thì là đang kiếm Crouch." Harry nói " Ông ấy bị bệnh chưa khỏi, không thể nào đi làm được."

" Kiếm Crouch ? Yêu tinh tìm Bộ Hợp tác Pháp thuật Quốc tế làm gì nhỉ ? Còn không có đi làm ?" Ann chuyển ly qua tay bên kia, nghi hoặc nói.

" Ông Crouch nói được đủ thứ tiếng, không chừng người ta kiếm ổng làm thông dịch." Harry nói " Lần trước trong vũ hội Percy nói với mình, ông Crouch luôn bận rộn chuyện thi đấu đã mệt muốn chết rồi, đang trong nhà nghỉ dưỡng, những văn thư công việc đều gửi cú mèo tới nhà ổng."
" Hơ, xem Percy kìa, ảnh cứ coi mình như là quan chức cấp cao của Bộ Phép thuật vậy, rõ ràng chỉ mới là thực tập sinh..." Ron bất mãn nói.

" Giáo sư Binns từng nhắc về cuộc nổi loạn của mấy yêu tinh, thầy ấy có bảo yêu tinh rất thông minh, chúng am hiểu cách để đối phó với phù thủy..." Hermione uống một ngụm bia bơ rồi nói.

" Cô ta ?" Harry nhìn ra cửa, hô nhẹ.

Rita Skeeter vừa bước vào quán rượu. Hôm nay cô ta mặc một bộ áo dài màu vàng vỏ chuối, móng tay dài sơn một màu hồng kinh dị, và đi cùng một tay thợ chụp hình bụng phệ. Rita mua thức uống, rồi cùng tay thợ chụp hình băng qua đám đông trong quán rượu, đến bên một cái bàn gần chỗ cả đám.

Harry, Ron và Hermione quắc mắt nhìn cô ta khi cô đến gần. Cô ta đang nói tía lia, vẻ rất ư thỏa mãn về chuyện gì đó.

"...không có vẻ hứng thú tiếp chuyện với tụi mình lắm, Bozo há ? Này, anh nghĩ coi tại sao như vậy? Mà ổng đang kéo theo một đống yêu tinh như vậy làm gì chứ ? Cho chúng thấy những cảnh... vô lí hết sức... ổng luôn luôn là một kẻ dối trá không ra gì. Đoán thử coi chuyện gì sắp xảy ra ? Nghĩ coi tụi mình có nên đào sâu vô thêm một chút không ? Để coi... Cựu Thủ trưởng bị thất sủng của Bộ Thể thao và Giải trí pháp thuật, ông Ludo Bagman ...có vẻ là một tít giật gân của một bài báo hấp dẫn à, Bozo... Chúng ta cần phải tìm ra một câu chuyện thích hợp với cái tít đó..."
" Để tìm cách phá hoại cuộc đời của một người khác nữa hả ?" Harry nói to.

Hai người xoay mặt lại, đôi mắt của Skeeter trợn lên nhận ra người vừa nói, lập tức cười toe toét

" Harry ! Thiệt là dễ thương ! Sao em không đến đây uống chung với chị..."

" Tôi sẽ không đời nào đến gần bà nếu không mang theo cây chổi dài ba thước. Bà làm cái điều bỉ ổi đó đối với bác Hagrid để làm gì hả ?" Harry giận dữ nói.

Cô Rita nhướn đôi mày kẻ chỉ của cô ta lên.

" Độc giả của chúng tôi có quyền được biết sự thật, Harry à. Tôi chỉ đơn giản là làm công việc của tôi..."

" Ai quan tâm chuyện bác ấy là người lai khổng lồ ?" Harry hét lớn " Bác ấy có gì không phải đâu ?"

Cả quán rượu bỗng nhiên trở nên im phăng phắc. Bà Rosemera từ đằng sau quầy rượu chăm chú nhìn ngóng qua đầu các khách hàng, và quên béng đi cái thực tế lúc ấy là hũ rượu trong tay bà đã đầy tràn món rượu mật ong được hâm nóng.
Thật là nông nổi.... Ann thầm cảm thán trong lòng, nhấp một hớp nước trái cây.

Nụ cười của cô Rita hơi mờ đi một tí, nhưng rồi hồi lại trong chớp mắt. Cô ta mở bật cái túi xách da cá sấu, rút ra cây viết lông ngỗng tốc kí và nói " Vậy em cho tôi thực hiện một cuộc phỏng vấn em về Hagrid mà em biết nhé, Harry ? Con người đằng sau lão khổng lồ đó như thế nào ? Và tình bạn phi thực của em cùng những nguyên cớ sâu xa trong đó. Em có sẽ gọi lão là một người cha thay thế không ?"

Hermione đột ngột đứng dậy, chai bia bơ nắm chặt trong tay " Mụ đàn bà kinh khủng kia." Nàng nói rít lên qua kẽ răng " Mụ bịa chuyện bất chấp mọi thứ phải không, mụ bất kể người ta sẽ ra sao hả? Ngay đến ông Ludo Bagman ..."

" Ngồi xuống đi, con bé ngốc nghếch, đừng có nói những chuyện mà mình không biết gì hết." Rita Skeeter lạnh nhạt nói, ánh mắt hung ác nhìn qua Hermione " Tôi biết những chuyện về lão Ludo Bagman dư sức làm quéo tóc của cô bé đấy..." Rita nhìn mái tóc xù của Hermione
" Tụi mình đi..." Hermione nói, Harry và Ron cũng vội đứng lên, Harry hung hăng trừng mắt liếc nhìn Rita Skeeter.

Fanny nhìn về Ann, cô bất đắc dĩ chỉ có thể đẩy ly nước trái cây mới uống được một nửa ra, đứng lên.

Khi bọn họ đi rất nhiều người nhìn theo, ra tới cửa Ann liếc nhìn lại. Cây viết Tốc ký của Rita đang bối rối, nó cứ chạy tới chạy lui trên một tờ giấy da trải trên mặt bàn.

"Hermione ơi, lần sau mụ ta sẽ dí bồ sát nút cho mà coi." Đi nhanh ra ngoài phố, Ron nói bằng một giọng thì thầm đầy lo lắng.

" Mụ ta cứ thử coi !" Hermione không thèm đếm xỉa nói. Cả thân hình nàng đang run lên vì giận " Mình sẽ cho mụ biết tay ! Mình mà là một con bé ngốc nghếch hả ? Mụ sẽ phải trả giá cho câu nói đó. Ban đầu là Harry, rồi đến bác Hagrid ..."

" Bồ đừng có chọc giận Rita Skeeter." Ron lo lắng nói " Mình nói nghiêm túc đó, Hermione. Mụ ta sẽ bới móc bồ cho ra tai tiếng gì đó..."
" Ba má mình không đọc Nhật báo Tiên tri. Mụ ta đừng hòng làm cho mình sợ đến trốn biệt đi !" Hermione nói " Mà bác Hagrid không việc gì phải tránh mặt nữa ! Bác ấy không nên để cho bất cứ ai lợi dụng cái cớ đó mà làm khổ bác ! Tiến lên !"

Cô bé giờ đây đang sải những bước chân dài và nhanh đến nỗi Harry và Ron chẳng thể làm gì khác hơn là cắm cúi bước theo cho kịp cô bé.

" Tụi mình mau chạy theo xem sao." Fanny dò hỏi, nhưng giọng điệu rất nôn nóng muốn theo sau.

Ann ngước mắt nhìn ba người đã chạy xa, thở dài kéo mũ trùm đầu, quấn chặt khăn choàng cổ rồi đi theo.

Đi qua con đường có tượng những con heo rừng đứng ở hai bên, rồi chạy băng qua sân trường tới căn chòi của Hagrid.

Màn cửa sổ vẫn buông kín mít, và khi tụi nó đến gần thì nghe tiếng con Fang sủa dữ dội.

" Bác Hagrid ơi !" Hermione đập đập cánh cửa, la lớn " Đủ rồi bác Hagrid à ! Tụi con biết bác ở trong đó mà ! Chẳng ai bận tâm chuyện mẹ bác là khổng lồ đâu ! Hagrid ơi, đừng để cho mụ Skeeter ác độc đó hành bác đến như vậy! Hagrid, ra khỏi đây đi, bác chỉ cần..."
Cánh cửa mở ra. Hermione đang nói đến "...Về chuyện...!" Chợt ngậm miệng lại ngay lập tức, bởi cô bé nhận ra không phải mình đang đối diện với lão Hagrid, mà là với cụ Dumbledore.

" Chào các con !" Cụ đang cúi xuống mỉm cười với bọn họ, nhẹ nhàng nói.

" Tụi con... ơ... tụi con muốn gặp bác Hagrid." Hermione nói, giọng hơi nhỏ bớt.

" Ừ, thầy cũng đoán là vậy. Sao các con không bước vô đi ?" Đôi mắt của cụ Dumbledore nhấp nháy như sao.

" Ơ... a... dạ !" Hermione nói, quay đầu nhìn Harry và Ron, sau đó còn thấy Ann và Fanny đang chạy vội tới, nàng đi vào phòng nhỏ.

" Ách... Thưa cụ, buổi chiều tốt lành." Lúc chạy tới cửa, Ann mới nhìn rõ người trước cửa là ai, Fanny cũng hết hồn hồi lâu, sau đó lễ phép thưa hỏi.

" Buổi chiều tốt lành." Dumbledore cười vui vẻ, nghiêng thân mình né qua cho hai người họ vào trong, xong rồi đóng cửa lại.
Hagrid đang ngồi bên cạnh bàn, trên bàn có hai tách trà bự. Ngó bác ấy thiệt là bơ phờ nhếch nhác, mặt mũi thì lem nhem, hai mí mắt thì sưng phù, khi mớ tóc bị vò lại, trông chúng lại không khác chi một bộ râu tóc giả bằng dây kẽm rối nùi.

" Chào bác Hagrid !" Harry nói.

" Ờ..." Hagrid ngước nhìn lên giọng nói khàn khàn.

" Thêm trà nha ?" Cụ nói rồi rút cây đũa phép của cụ ra, phẩy nhẹ một cái, một cái khay trà biết xoay hiện ra ở lưng chừng không trung cùng với một đĩa bánh ngọt. Cụ Dumbledore làm phép cho khay trà đáp xuống mặt bàn. Và mọi người cùng ngồi xuống. Yên lặng một lát cụ nói " Hồi nãy anh có nghe trò Granger la lối cái gì không, Hagrid ?"

Hermione hơi ngượng, hai má ửng hồng. Nhưng cụ Dumbledore mỉm cười với nàng nói tiếp " Căn cứ theo cái cách mà Harry, Ron và Hermione ra sức phá cửa vô thì dường như chúng vẫn muốn tiếp tục làm bạn với anh, Hagrid à, cả Fanny và Ann nữa."
Dumbledore nhìn Ann và Fanny mỉm cười.

" Dĩ nhiên là tụi con vẫn muốn làm bạn với bác !" Harry đăm đăm nhìn Hagrid nói " Bác đừng nghĩ bất cứ điều gì mà mụ bò cái Skeeter ... Dạ, xin lỗi thầy." Harry liếc nhìn cụ Dumbledore.

" Thầy tạm thời bị điếc và không có ý kiến gì về điều con đang nói, Harry à." Nhưng cụ Dumbledore quay quay hai ngón tay cái quanh nhau, mắt chăm chú ngó cái trần nhà nói.

" Ơ... đúng vậy." Harry ngượng ngùng nói tiếp " Con vừa định nói là... bác Hagrid, làm sao mà bác lại có thể nghĩ là tụi con bận tâm đến cái điều mà... mụ... đàn bà đó viết về bác chứ?"

Hai giọt nước mắt bự chảng trào ra đôi mắt đen ti hí của Hagrid rồi chậm chạp lăn xuống đám râu rối nùi quanh cằm.

" Đây là bằng chứng sống về những gì tôi đã nói với anh, Hagrid à." Cụ Dumbledore vẫn chuyên tâm ngước nhìn cái trần nhà " Tôi đã đưa anh xem những lá thư của vô số phụ huynh, những người vẫn còn nhớ anh từ cái thời họ còn là học sinh ở trường này, họ nói một cách chắc chắn là nếu tôi mà đuổi anh thì nhất định họ sẽ có phản ứng về chuyện đó..."
"Đâu phải tất cả mọi người..." Hagrid đáp bằng giọng khàn khàn " Đâu phải tất cả mọi người đều muốn tôi ở lại đây..."

" Đúng vậy, Hagrid à, nếu mà anh bận tâm đến tiếng tăm vũ trụ, thì chắc là anh còn co rút trong cái hốc này lâu lắm đó." Cụ Dumbledore giờ đây nghiêm nghị nhìn qua cặp kính nửa vầng trăng " Từ ngày mà tôi bắt đầu làm hiệu trưởng của cái trường này, không một tuần lễ nào mà tôi không nhận được một cú phàn nàn về cái cách mà tôi điều hành ngôi trường. Nhưng mà tôi phải làm sao đây ? Chẳng lẽ tôi tự giam mình trong phòng giấy của tôi và không thèm nói chuyện với ai hết à ?"

" Nhưng... nhưng cụ đâu có lai người khổng lồ." Lão Hagrid thốt lên hờn giận.

" Bác Hagrid, bác nghĩ coi họ hàng cháu là những ai ?" Harry tức tối nói " Bác nghĩ đến gia đình Dursley thử coi !"
" Một quan điểm xuất sắc !" Cụ Dumbledore nói " Ông anh của tôi, anh Aberforth, bị cáo buộc tội bỏ bùa bậy bạ cho một con dê. Chuyện đó bị đăng báo um xùm, nhưng mà ông anh tôi đâu có thèm trốn biệt ? Còn lâu ảnh mới trốn. Ảnh cứ ngẩng cao đầu mà làm công việc của ảnh như thường. Dĩ nhiên, tôi không hoàn toàn chắc chắn là ảnh biết đọc đâu, thành ra có thể ảnh cũng chẳng phải gan lì gì lắm..."

" Quay trở lại mà dạy tụi con đi bác Hagrid !" Hermione nhẹ nhàng nói " Dạy lại đi, tụi con nhớ bác lắm."

Hagrid há hốc miệng thổn thức, nước mắt lại lăn tròn qua gò má thấm vào chòm râu.

Cụ Dumbledore đứng dậy " Tôi từ chối đơn xin nghỉ của anh, Hagrid à, và tôi mong anh làm việc trở lại vào thứ hai." Cụ nói "Vào tám giờ rưỡi sáng thứ hai, anh hãy đến ăn sáng với tôi tại Sảnh đường. Không được viện bất cứ lí do nào để từ chối. Thôi chào tất cả mọi người nhé."
Cụ Dumbledore rời khỏi căn chòi, chỉ tạm dừng bước một chút để gãi tai con Fang. Khi cụ đã đóng lại cánh cửa sau lưng, Hagrid bắt đầu úp mặt vào hai bàn tay bự chè bè như cái đồ hốt rác mà khóc nức nở. Hermione cứ vỗ nhè nhẹ trên cánh tay của bác ấy, và cuối cùng Hagrid ngẩng đầu nhìn lên, hai mắt đỏ ngầu nói " Một con người vĩ đại... cụ Dumbledore... một con người vĩ đại..."

Lúc hoàng hôn, cả đám đi ra từ phòng nhỏ của Hagrid.

" Không ngờ tới Hagrid bác ấy lại có quá khứ như vậy..." Fanny cảm thán " Là một người rất tốt bụng, nhưng đoạn sau bác ấy nói chuyện hơi lộn xộn, người phụ nữ cao lớn trong lời của bác ấy là ai ? Còn ai giống bác ấy là con lai mang dòng máu người khổng lồ sao ?"

Ron và Harry đồng thời liếc mắt nhìn nhau, ăn ý xoay đầu đi chỗ khác.

" Tớ đoán chắc hẳn là bà Maxime..." Ann nói.
" Thật vậy hả ?" Fanny kinh ngạc hỏi, Ron và Harry cũng hết hồn " Sao cậu biết vậy ?"

Ann nhìn lướt qua vẻ hoảng hồn của Ron và Harry cũng không quan tâm lắm nói " Đoán đó, đêm vũ hội lần trước bác Hagrid và bà Maxime cách nhau rất gần, một người ngày thường giao tiếp không được tốt lắm sao lại chủ động cùng người khác kiếm chuyện để nói chứ ? Đại khái chắc là hai người họ có một mối liên kết nào đó mà khó ai đoán ra được..."