Hoàng Thiên đứng đó, hít sâu một hơi, cảm nhận từng tế bào đang hưng phấn của hắn.
Đã bao lâu rồi hắn mới có cái cảm giác đánh toàn lực như thế này, đã bao lâu rồi hắn mới thấy hưng phấn khi chiến đấu thế này, đã bao lâu rồi hắn mới cảm giác … cuồng bạo thế này!!! ( có 3-4 tháng thôi mà :)) )
Những cảm xúc trái chiều tiêu cực từ sâu trong linh hồn hắn bắt đầu thoát ra.
Nó làm hắn vô cùng cuồng bạo tức giận phẫn nộ. Vô số cảm xúc đan xen như muốn thức tỉnh thứ gì đó mà hắn không nhớ nổi vậy.( * )
Sau vài hơi thở hắn cũng bình ổn lại phần nào tâm tình của mình. Hôm nay hắn muốn để con zombie mắt đen này làm đá đặt chân cho mình.
Hoàng Thiên tay cầm trường thương, nhảy xuống từ trụ băng cao hơn 300m, lúc này con zombie mắt đen cũng lao lên, nó muốn nhân cơ hội hắn đang rơi tự do để tấn công.
Dù sao trên không nếu ngươi căn chuẩn thì rất khó để tránh né.
Ầm, chỉ thấy mặt đất dưới chân con zombie đen nứt toác ra. Hắn tuy chưa nghe thấy âm thanh nhưng đã thấy con zombie này lao tới phía bên trái của hắn.
Tốc độ bạo phát của nó ít nhất vượt qua tốc độ âm thanh hơn 5 lần, có chút còn nhanh hơn hắn, nhưng hắn vẫn có thể phản xạ với tốc độ như thế.
Tuy trên không rất khó để tụ lực lại nhưng đối với con zombie này, một kích phóng ra này của hắn là đã đủ.
Mũi thương trực tiếp xuyên qua bụng nó, tình huống có chút không đúng? Thứ này không thể bất cẩn như vậy được.
Hoàng Thiên nhìn kĩ lại đúng lúc thấy mồm nó, cằm nó như đang rẽ ra, hắn chợt theo bản năng chiến đấu đưa tay lên.
Ngay lúc đó một thứ bay tới đầu hắn từ miệng con zombie nhanh vô cùng, hắn chỉ thể nhìn thoáng qua quỹ đạo của nó.
Cũng may là hắn đã theo bản năng đưa tay lên từ trước, lập tức chộp mạnh bóp chặt lấy thứ lao tới.
Vừa thấy kế hoạch không thực hiện được, con zombie mắt đen kia lập tức đẩy thân thể mình ra khỏi trường thương xuyên vào, chặt đứt … lưỡi nó rồi nhảy ra xa.
Quả nhiên thứ này rất gian xảo. Bây giờ hắn mới kịp nhìn lại cái thứ mềm mềm mà lại bầy nhầy ghê tởm này. Nó khá giống một cái lưỡi bình thường chỉ khác ở chỗ nó rất dài và có một đầu vô cùng nhọn ở đầu lưỡi.
Hắn vừa đưa tay tới thử, ngón tay liền bị đâm chảy máu.
Phải biết cơ thể hắn bây giờ nằm dưới mưa bom bão đạn thả xuống cũng không có việc gì cả. Tuy ngón tay hắn không phải là bộ phận có sức phòng ngự mạnh nhất trên cơ thể nhưng thứ này cũng không phải tầm thường.
Chỉ vài giây sau, hắn cũng đã rơi xuống đất, dậm lún cả một vùng đất.
Con zombie mắt đen cũng đang lao tới chỗ hắn, nhưng nó lại không tấn công chính diện chỉ dám vờn quanh.
Bởi mỗi lần nó lao tới đều bị mũi thương bén nhọn kia đâm tới cản lại. Nó biết bản thân không có sức phòng thủ tốt liền không giám liều.
Ban nãy liều thử một lần nhưng không có hiệu quả làm nó cẩn thận hơn rất nhiều. Nó đang cố gắng tìm sơ hở để tấn công.
Lợi dụng tốc độ nhanh nhẹn nó có thể dễ dàng tránh né những mũi thương bén nhọn lách qua một bên rồi lại vồ tới.
Nhưng đón nó là 1 quyền thẳng mặt, tay nó còn chưa kịp vươn ra đây thì đã bị nên một quyền vào đầu như muốn đập nát đầu nó ra vậy.
Nó thuận lực phản chấn nhảy ra ngoài, vừa rồi suýt nữa muốn nửa cái mạng của nó.
Do tốc độ của nó quá nhanh, Hoàng Thiên cũng không kịp vận dụng quá nhiều lực lượng cho một quyền vừa rồi, nếu không thì nó chết chắc.
Hắn cảm giác đánh như này không đã chút nào cả, 2 bên cơ bản cứ liên tục vờn nhau như hai con mèo muốn vờn đuôi con khác.
Nó không khiến hắn cảm nhận được lợi ích gì cả. Nhưng có vẻ như hắn đã lầm.
Sau một quyền kia, con zombie mắt đen bắt đầu trở lên cuồng bạo nhưng lại không bị lấn át đi lý trí, chỉ có mạnh hơn thôi, không có ngu hơn.
Hắn cảm nhận được có hai nguồn năng lượng bên trong nó đang dần dung hợp với nhau. Nó đang mạnh hơn!!!
Cơ thể mảnh mai nhỏ bé như một người bình thường bỗng chống biến lớn cao tới hơn 3m chỉ chưa đến 1 giây.
Biến hóa quá nhanh cũng làm hắn ngỡ ngàng, có vẻ như thứ này đã kế thừa một bộ phận năng lực của con zombie mắt đỏ. Thân thể nó đang mạnh hơn bù lại cho khuyết điểm chí mạng của nó.
Bây giờ mới là cân kèo, hai bên đều nhanh và có thân thể mạnh mẽ, thắng bại chỉ tại kỹ năng nữa mà thôi.
- Kekeke, ngươi chuẩn bị chết chưa, keke … Chết rồi nhớ sang truyenyy đọc ủng hộ tác nhé, keke ...
Hoàng Thiên đang hưng phấn vì có đối thủ mạnh mẽ, sự cuồng bạo trong lòng hắn đang thôi thúc hắn giết, giết và giết……
Không có bất kỳ dấu hiệu nào hắn bạo phát tốc độ nhanh nhất lao tới, đâm ra một thương.
Thân ảnh của hắn chỉ lóe lên rồi biến mất lúc xuất hiện đã là tại trước mặt mục tiêu cơ bản là như dịch chuyển vậy.
Ưu thế của trường thương như được phát huy tới cực hạn. Một thương này đâm trong tích tắc đã đâm tới đầu của mục tiêu.
Nhưng sau khi thân thể mạnh hơn, tốc độ của thứ kia cũng đã mạnh hơn, đã vượt qua hắn, ít nhất là 3 thành.
Hoàng Thiên có thể thấy rõ hắn chỉ đâm vào một đạo tàn ảnh liền lập tức lui lại tìm kiếm cảm nhận xung quanh.
Thứ kia đã nhảy lên bám vào trụ băng sau lưng hắn, rồi lấy nó làm bàn đạp lao xuống, bàn tay nó mọc ra một cái gai sắc nhọn dính đầy thứ chất nhờn màu xanh chính là thứ mà nó dùng để độc chết con zombie mắt đỏ.
Nói thì chậm diễn ra thì chỉ trong tích tắc, không còn kịp quay người nữa rồi, hắn chỉ cảm nhận phương hướng của con zombie mắt đen đó, hai chân trụ vững rồi đột nhiên đâm ngược đuôi thương về phía nó.
Trầm trọng nhất kích đánh ra đập bay nó xuyên qua cả trụ băng khổng lồ của Mộng Dao tạo ra cả một lỗ hổng.
Hoàng Thiên lập tức xoay người chạy qua lỗ hổng đó, hắn còn vừa định nhảy ra thì lại cảm giác được mục tiêu đang bám vào trụ băng ngay dưới cái lỗ.
Dù nó đã cố gắng thu liễm lại năng lượng trong cơ thể nhưng cơ bản là không thuần thục tí nào nên vẫn bị hắn phát hiện.
Nó tuy cuồng nộ nhưng lại rất thông minh, lại còn biết mai phục phản chiến nữa. Nếu như bây giờ hắn không để ý kỹ mà lao ra chả khác gì đưa lưng cho nó tấn công cả.
Hoàng Thiên vẫn duy trì tốc độ chạy ra nhưng khi vừa đến miệng lỗ hổng liền xoay người đâm một thương xuống. Có vẻ như nó cũng đã đoán được kế hoạch có thể không thành công nên không chút do dự rất nhanh tránh thoát.
Hắn bắt đầu liên tục thế tấn công khi nhảy xuống mặt đất, ép con zombie mắt đen phải giao đấu liên tục với hắn.
Hoặc là bạt hoặc là đâm tuy chỉ là những động tác đơn giản nhưng lại nhanh và hiểm, chiêu chiêu đều nhằm tới chỗ hiểm mà công.
Trường thương quét ngang, tạo ra một bán kính sát thương hình quạt làm mục tiêu phải lùi ra phía sau đúng như hắn phán đoán.
Lập tức lao lên 2 bước đâm ra trường thương, thế công dồn dập liên tiếp làm mục tiêu liên tiếp chúng chiêu.
Thương vừa đâm ra liền như hàng trăm hàng ngàn thương ảnh đâm tới. Hư hư thực thực khó lường.
Động tác thuần thục, có chút ý vị nước chảy mây trôi, tùy tâm sở dục, làm mục tiêu liên tục rơi vào thế hạ phong.
Nhưng cũng không hổ là zombie có thể tiến hóa được đến mức này. Bản năng chiến đấu của nó rất mạnh, móng tay dài nhọn kết hợp với gai nhọn thỉnh thoảng lồi ra bàn tay vô cùng nhuần nhuyễn.
Móng vuốt nhọn dài của nó cũng được nó dùng rất linh hoạt, có thể bắt có thể cào có thể chọc, có thể dùng như đao trảm phách đối phương, cũng có thể móc kẹp lại trường thương của hắn khống chế thế công như vũ bão của hắn.
Nó cơ bản sinh là là để chiến đấu giết chóc, bản năng chiến đấu bẩm sinh đã khiến nó không bị trường thương của hắn ép vào tử lộ.
Mỗi một kích va chạm lực chấn động đều phá vỡ đại địa dưới chân hắn. Không chỉ cần giữ vững trọng tâm còn phải thích ứng với mặt đất vỡ nát.
Chỉ cần sai lầm hụt chân một nhịp thì cả chiến cuộc sẽ lại đảo về phía khác.
Hôm nay hắn cũng không muốn dùng kỹ năng mà chiến thắng, thuần túy chỉ dùng những thứ đơn giản nhất để chiến đấu.
Dù sao mục đích chính của hắn là đột phá cực hạn của bản thân. Đột phá nút chai, đột phá bình cảnh đã khiến hắn gò bó rất lâu rồi.
Bây giờ hắn biết thứ kia vẫn chưa hoàn toàn tung ra hết sức, nó chỉ đang chờ cơ hội hắn sơ hở để tung ra sát chiêu.
Đó là đa số tâm lý chung của những kẻ chiến đấu sinh tử. Dù sao chỉ có trong một vài thời khắc mấu chốt hoặc là đột nhiên thời điểm thì sát chiêu mới có hiệu quả tốt nhất.
Cuộc chiến bây giờ chẳng khác gì khúc nhạc dạo đầu nhạt nhẽo liên miên lặp đi lặp lại, nếu hắn không tung ra kỹ năng thì hai bên sẽ chỉ là ngang hàng nhau rồi đợi bên nào sơ hở sẽ tấn công mãnh liệt dành lấy thế thượng phong.
Cuộc chiến sẽ trở thành một cuộc đấu trí, thế thì lại đi sai mục đích thế nên hắn phải thay đổi một chút nhịp độ trận chiến một chút.
Hoàng Thiên không biết rằng ở nơi cách đó hơn 300km, có một đám zombie đang kịch liệt chiến đấu, nhưng trong đó có một thứ luôn dõi theo cuộc chiến của hắn thông qua … máy tính bảng!!!
Từ góc độ của đoạn ghi hình, có thể đoán được thứ quay lại cảnh chiến đấu của hắn là từ trên không trung.
Hoàng Thiên không biết rằng hắn đang dần đi vào một chuyện vô cùng rắc rối.