(Mọi người đọc xong nhớ thích cuối chương nhé, cầu đề cử)
Một ngày mới bắt đầu, hôm nay Hoàng Thiên sẽ ra ngoài tiếp tục tìm kiếm thức ăn, thuận tiện tìm chút hạt giống, thử trồng rau, không có rau thì bữa ăn cũng hơi ngán.
Thuận tiện nếu còn kịp thì đi qua quanh mấy nông trại ờ vùng ngoại thành để xem có tìm được gà, vịt gì không.
Trước tiên, cứ đi kiếm chút đồ ăn đã, hắn lại tới siêu thị lần đầu hắn gặp Mộng Dao.
Hoàng Thiên thấy rất nhiều đồ bắt đầu bốc mùi, không thể dùng được nữa, thật là lãng phí, tuy vậy, vẫn còn khá nhiều, chắc đủ để hắn và Mộng Dao ăn 1-2 tháng.
Thu thập được 1 lúc, hắn phát hiện vết máu khá mới trên sàn, gần đó là cái xác không hoàn chỉnh, có vẻ như là người sống sót tới đây kiếm đồ ăn.
Tầng 1 và tầng 2 khu nhà đã được hắn dọn sạch sẽ, chỉ thỉnh thoảng có 1 vài con zombie từ lầu trên ngã xuống. Khả năng có người tới đây khá lớn.
Có lẽ chắc chắn rồi, giờ hắn mới để ý, có vẻ số zombie tầng 2 nhiều hơn so với trước kia nhiều, chí ít cũng phải có đến 50-60 con.
Nghĩ tới có khả năng có người còn tới, Hoàng Thiên bắt đầu lên tầng 3, đạp bớt zombie hoặc lôi chúng vứt xuống, việc này khá nhẹ nhàng nên nhịp tim hắn không tăng lên, zombie cũng không để ý hắn.
Sau một hồi miệt mài dẫn quái, số zombie ở tầng 2 bây giờ ít nhất là có hơn 200 con. Số lượng này chắc là đủ để canh kho đồ ăn này cho hắn rồi.
Hoàng Thiên vừa mới thu thập đồ xong, chuẩn bị khởi động xe đi về thì bỗng nhiên có tiếng xe ô tô từ xa đi tới.
Có tới 3 chiếc ô tô, đủ loại khác nhau, bọn chúng có 16 người. Hắn thấy đám người chỉ cầm theo gậy gộc trong tay mà vẫn bình thản xuống xe chuẩn bị tầng 2.
Chúng muốn lấy đồ ăn sao. Nhưng những người tay không tấc sắt kia thì làm sao mà làm được cơ chứ.
- Bùm…..
Đột nhiên dị biến phát sinh, không biết từ đâu ra một tiếng nổ tung, Hoàng Thiên ở theo sau họ lên tới cầu thang, đập vào mắt hắn ngay lúc đó là 1 người đang cầm 1 quả cầu đang cháy ném tới lũ zombie lao tới.
Dính đòn thứ nhất, tốc độ của bọn zombie có vẻ chậm lại, đòn thứ hai thì chúng bị đốt thành than cốc.
Không chỉ có 1 tên, bên cạnh hắn có 1 kẻ có điện quang đang vờn quanh. Bàn tay hắn liên tục phóng thích ra lôi điện đốt lũ zombie thành than cốc.
Phía trước 2 kẻ đó có 1 tên khá to con, cầm trong tay 1 cây gậy bóng chày bằng sắt, liên tục vung ra đập bay lũ zombie.
Những kẻ còn lại chỉ phụ trách lấy đồ.
3 tên kia sau một lúc điên cuồng tấn công tranh thủ thời gian cho những kẻ đằng sau thì cũng bắt đầu lùi lại dần.
2 tên có dị năng lôi và lửa kia có vẻ không thể phóng thích được nữa rồi, chỉ dựa vào tên to con đang cố gắng chặn lại lũ zombie.
Tiếng động lớn cũng làm lũ zombie tầng trên lao xuống, lập tức 3 tên đó rút lui cùng những kẻ còn lại.
Tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
Hoàng Thiên sắc mặt không vui lắm. Dựa vào, đồ của lão tử mà các ngươi cũng dám cầm. Lần sau gặp đừng trách ta độc ác.
Đám người kia đi được một đoạn thì dừng lại 1 con hẻm vắng vẻ không có zombie.
- Đáng chết, sao trong đó lại có nhiều zombie như vậy chứ, không phải là các người nói rằng chỉ có mấy chục con thôi sao.
Tên to con chỉ vào mặt những người đi theo khuôn đồ ăn hét lên.
- Chẳng nhẽ lại phải đợi hồi phục mới có thể tiến đến sao.
- Nếu lão tử không phản ứng phát hiện đám zombie trên lầu kịp thời thì chúng ta khó mà vẹn toàn ra khỏi đó.
Tên có dị năng lôi nói với chúng.
Đúng lúc này chúng nghe thấy 1 tiếng xe đi qua, là xe của Hoàng Thiên, hắn không biết rằng đang dẫn theo 1 lũ sói về nhà.
Chúng bắt ngó ra thấy không xa lắm là chiếc xe của Hoàng Thiên.
- Đó không phải là chiếc xe đỗ bên đường gần cửa siêu thị lúc trước sao.
- Chả lẽ có người tới trước chúng ta 1 bước nên chỗ đó mới tụ tập thêm nhiều zombie sao.
- Liệu bọn chúng có dị năng giả không, hay là mời bọn hắn gia nhập.
- Sư nhiều cháo ít, trực tiếp xử lý chúng đi, rồi cướp đồ về thế không đơn giản sao, nam nhân thì giết, nữ nhân lưu lại, lâu lắm rồi ta không gặp được nữ nhân nào ra hồn cả. - Tên to tên Trương Lâm phát biểu.
- Đúng đúng dù sao chúng ta có tới 3 vị dị năng giả, sợ gì chúng.
Mấy tên đằng sau cũng phụ họa theo.
- Không nói nhảm nữa lên xe. Bám theo hắn.
Hoàng Thiên cũng không để ý thấy có kẻ bám theo mình dù sao lũ người kia rất cẩn thận.
Khi lũ người kia nhìn thấy ngôi nhà của hắn cũng phải sửng sốt.
- Đây không phải là nơi bị chính phủ niêm phong sao, sao hắn có mật mã vào được.
- Haha tốt lắm, không bao lâu nữa nó sẽ thuộc về chúng ta. Đi về gọi tất cả mọi người tới, chúng ta chuẩn bị chuyển nhà.
Hoàng Thiên về nhà, vẫn không biết được nguy cơ sắp ập đến.
Giờ hắn đang bận đè Mộng Dao xuống rồi không rảnh để ý lũ người kia. Mai rồi tính tiếp.
Trong đêm hôm đó, đám người Trương Lâm đã tụ tập đông đủ, bố trí mai phục phụ cận đó. Chúng có tổng cộng 30 người, trong đó có 4 tên dị năng giả. 3 tên sáng nay cùng với 1 tên nữa có khả tăng cường tốc độ.
Bọn chúng cũng có 2 thanh súng lục kiếm được ở trong đồn cảnh sát, phân phối cho Đàm Lục kẻ có dị năng tốc độ và Trương Lâm.
- Không biết tên kia có dị năng hay không nên để chắc chắn chúng ta sẽ tấn công bất ngờ, đạn có thể tiết kiệm thì hãy tiết kiệm, đồ chơi này rất hiếm đấy.
Sáng hôm sau, Hoàng Thiên vẫn sinh hoạt như bình thường, khi hắn mới đi xe khỏi cổng đột nhiên cảm giác không ổn, linh tính hắn mách bảo rằng hắn đang gặp nguy hiểm.
Lúc này bọn người Trương Lâm cũng thấy được Hoàng Thiên ra ngoài bằng ống nhòm, chúng đang mai phục tại ven đường sau những tán cây.
Chúng cũng nhìn thấy Mộng Dao.
- Chúng chỉ có 2 người thôi sao. Đàm Lục nghi vấn.
- Haha, quản gì nhiều hay ít, xem ra lần này nhặt được cực phẩm rồi, người nào giết tên kia thì nữ nhân kia thuộc về người đó.
Mộng Dao quá xinh đẹp, hắn muốn chiếm nàng làm của riêng.
Hoàng Thiên bắt đầu cảnh giác lên, bỗng nhiên hắn thót tim, cảm giác tử vong tới gần làm hắn cúi xuống theo bản năng.
- Đoàng…
Tiếng súng vang lên đã nói lên tất cả, hắn bị người mai phục.
Hoàng Thiên nhảy ra ngoài, cầm theo thanh sắt quen thuộc, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía đối diện tiếng súng.
- Cmn sao tên kia chạy nhanh thế.
- Ồ cũng nhanh đấy nhưng vẫn kém ta một chút, hắn là dị năng hệ tốc độ sao.
Đàm Lục lên tiếng.
Vừa chuẩn bị lao vào bụi cây hắn thấy 1 kẻ lao ra vung 1 cây gậy bóng chày từ trên xuống nhằm thằng vào hắn.
Trương Lâm tưởng mình ăn chắc được Hoàng Thiên rồi, hắn chưa thấy ai có thể có lực lượng lớn như hắn cả, nhưng sự tự tin mù quáng chính là sai lầm lớn nhất của hắn.
Trong thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, hai tay Hoàng Thiên nắm chặt thanh sắt, Bá Vương thương quét ngang mang theo lực quán tính làm cho 1 đòn kia ra sau mà tới trước đập trúng kẻ đối diện.
Trương Lâm còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì hắn đã thấy đột nhiên có thứ gì đó đập vào người khiến hắn bay ra ngoài.
Cảm giác đau đớn lúc này mới truyền đến, cánh tay trái đã bị dập nát phần bắp tay, sương sườn bên trái cũng bị lõm vào, chọc thủng phổi và đè ép vào tim.
Hắn đang hấp hối rồi. Ý thức hắn dần dần chìm vào trong hắc ám, hắn không cam lòng, nhưng không thay đổi được gì cả.
Dị biến đột nhiên phát sinh trong chớp mắt, Hàn Nhị là tên sử dụng dị năng lôi chưa kịp phản ứng thì Trương Lâm đã bay ra ngoài rồi, hắn lập tức phóng điện tới mục tiêu nhưng lại không trúng.
Phát hiện kẻ dị năng thứ 2, Hoàng Thiên không chút do dự đổi hướng lao tới kẻ đó. Tên kia nhìn thấy Hoàng Thiên điên cuồng lao tới cũng điên cuồng phòng thích lôi điện để cản trở hắn.
Bên kia từ khi thấy Trương Lâm bay ra ngoài, chúng đã bắt đầu dẫn người chạy sang. Ngoại trừ những tên dị năng giả, kẻ nào cũng cầm gậy gộc tự chế.
Hoàng Thiên lao tới tuy lợi dụng cây cối cũng tránh được phần nào nhưng vẫn chúng 3 lần. Nơi bị chúng cháy khét sâu vào 1 đoạn nhỏ, lan ra toàn thân tê nhức. Có vẻ như cũng không đáng sợ như hắn tưởng 1 chiêu mất nửa cái mạng.
Sau một hồi điên cuồng phóng thích, Hàn Nhị cũng không còn sức lực nữa. Nhân cơ hội này, Hoàng Thiên bạo phát toàn bộ sức lực, nháy mắt lao tới trước mặt Hàn Nhị.
Đúng lúc này, Đàm Lục cũng dùng dị năng của hắn lao tới nơi giơ súng lên liên tục 3 phát nhắm ngay trước Hoàng Thiên, theo bản năng Hoàng Thiên dùng thanh sắt, quay nó với tốc độ cao xung quanh người.
Phong Long Thương pháp, thương ra như long, cuồng phong loạn vũ.
Keng keng …
Liên tục 2 tiếng đạn va chạm với thanh sắt, lực chấn động truyền đến làm hắn hơi tê tay.
Không nói nhiều, ngay sau khi chặn được 3 viên đan, Hoàng Thiên lao tới 1 thương bổ vỡ đầu tên sử dụng lôi này.
Đàm Lục kịp phản ứng lại thì bạn hắn đã bị bạo đầu rồi, ai ngờ có kẻ lại chặn đạn như thế chứ.
Hoàng Thiên không nói nhảm, trực tiếp xoay người lại, rút súng ra, liên tục 5 phát, tên kia ỷ vào tốc độ tránh thoát nhưng vẫn bị 1 viên trúng bụng.
Tên dị năng hỏa vừa lao tới chưa kịp định hình tình huống bởi nơi đó bị cây cối che khuất, chỉ nghe thấy tiếng súng vang lên, hắn không nghĩ là đối phương cũng có súng.
Đàm Lục chưa kịp nhắc nhở hắn thì hắn đã vọt vào, Hoàng Thiên thấy người đột nhiên vọt tới không nói nhảm trực tiếp bắn thêm 6 phát. Hết băng đạn.
Tuy chỉ trúng có 3 viên nhưng 1 viên trong đó trúng tim làm mục tiêu chết bất đắc kỳ tử.
Đàm Lục bỏ chạy, hắn không ngờ gặp 1 tên đáng sợ như thế, nhưng tên tôm tép nhãi nhép còn lại cũng đã sợ hết hồn hết vía, bắt đầu chạy toán loạn, Hoàng Thiên chỉ giết được thêm 22 tên để phát tiết, hắn cũng muốn giết nốt 4 tên nhãi nhép còn lại nhưng vết thương của hắn chảy nhiều máu quá.
Đúng vậy, lúc nãy hắn chỉ cản được 2 viên đạn, 1 viên trúng vào eo của hắn.
Hắn đành tha mạng cho lũ người kia vậy.
Mộng Dao vừa định vào nhà sau khi hắn đi thì nghe thấy tiếng súng. Nàng lao vào nhà lấy súng ra nhưng không dám ra ngoài, nàng sợ sẽ là gánh nặng.
Một lúc sau tiếng súng dừng Hoàng Thiên trở về, quần áo mặt mũi dính đầy vết máu của kẻ khác trông như từ địa ngục bò ra vậy.
Mộng Dao nhìn thấy hắn vui mừng lao tới ôm hắn, mặc kệ những vết máu kia.
- Vào nhà trước đã.
- Vâng. Nàng nhu thuận đáp.