Ba người lên xe, Hoàng Thiên làm tài xế, chỗ nhà của hắn này là vùng khá tách biệt, làm sao có zombie biến dị được, khu nhà gần đây nhất cũng cách gần 1 km.
Hoàng Thiên đi tới mấy khu nhà gần đó lục xem số đạn dược mà bọn Hà Nhạc ở chỗ nào, hắn nhờ rằng tên đó bảo cất ở gần nhà hắn, chắc chắc là không thể để ngoài trời rồi, chắc sẽ để vào 1 ngôi nhà nào đó.
Rất nhanh hắn đã tìm được ngôi nhà đó, cmn chả không nhanh, cái xe tải chuyên trở vật tư của quân đội xanh lòe lòe quá mức đặc trưng đậu ngay trước ngôi nhà thì hắn tìm chả không nhanh.
Khi vào trong xem xét, Hoàng Thiên cũng phải ngọa tào 1 câu!!! Chỉ có 1 chữ để diễn tả, đó là nhiều, rất là nhiều, sao hắn chở được hết đạn dược bằng 1 cái xe này nhỉ. Mà thôi kệ nó đi cứ mang về nhà cái đã rồi tính.
Sau chuyến thứ nhất, hắn để cho Mộng Dao và Diệp Liên lái theo 2 chiếc xe to nhất trong đống xe đậu bên ngoài nhà hắn, những chiếc xe này đều là của bọn Hà Nhạc giờ đã là của hắn,
Thế là hùng hục từ lúc đó tới trưa, đi đi về về 8 chuyến chất đầy 1/3 cái nhà kho mới xong.
- 2 người ngồi đằng sau đi, chỉ có việc lái xe về thôi mà cũng kêu mệt nữa, đồ 2 con mèo lười.
- Tại anh sáng này hành hạ em chứ bộ.
Mộng Dao lập tức phản bác lại.
- Ừm ừm, thế để tối về anh phục vụ em nhé.
- Hư, em không cần, anh đừng có mà đòi gạt em.
Mộng Dao không thể để hắn muốn làm gì thì làm nữa, cứ lúc nào hắn muốn chả nhẽ đều phải nghe theo, hư, không bao giờ.
Trong đầu nàng thì nghĩ rất đẹp rất đạo lý nhưng cứ khi bị hắn đè xuống thì không biết dũng khí phản kháng bay đi đâu hết.
Sau khi nghỉ ngơi, và xử lý bữa trưa xong, 3 người lên đường. Hoàng Thiên quyết định đi gần tới mấy khu thương mại dịch vụ gần đây, những nơi có nhiều người gần chỗ hắn nhất.
-------------------Đây là dòng phân cách các bạn đừng để ý-------------------
Dương Ngọc Trân và Dương Giai Kỳ đang cố gắng tiến về khu ngoại ô khi men theo bờ sông, các nàng tận lực tránh né zombie, chỉ trường hợp bất khả kháng thì người mẹ sẽ khống chế lại zombie còn người con thì sẽ dùng 1 thanh thép nhỏ gọn đã bị nàng cải tạo trở nên sắc nhọn kết liễu mục tiêu.
Hai người phối hợp rất ăn ý, thậm chí họ còn xử lý hơn 10 con zombie trong 1 cái siêu thị mini, thức ăn nước uống được bổ sung, mặt trời đã lên tới đỉnh đầu rồi, 2 người dừng lại ăn uống nghỉ ngơi, năm nay có vẻ ấm hơn mọi khi, thỉnh thoảng mới có tuyết rơi nhưng cũng không lâu.
Nếu cứ thuận lợi như này thì có lẽ 2 người sẽ tới ngôi nhà ở ngoại ô sớm thôi, Ngọc Trân nhớ rằng ở gần đó 1 một cánh đồng rất lớn, thời gian này chắc đang là vụ đông xuân, nếu may mắn thì đến tháng sau sẽ có thể thu hoạch lương thực ở đó, không biết giờ ở đó còn ai sống không.
Đang ngẩn ngơ suy nghĩ lung tung thì đột nhiên Ngọc Trân nghe tiếng gào thét của zombie, bây giờ tứ phía đều là zombie, đã bao vây toàn bộ căn biệt thự này, Giai Kỳ thấy thế, vội vàng đẩy những giá đựng đồ kim loại về phía cửa kính rồi sử dụng năng lực của mình cải biến hình dạng của chúng.
Khi nàng sử dụng dị năng, những giá đựng đồ kim loại này như biến thành chất lỏng, rồi trở thành hình dạng mà nàng muốn. Nếu có chỗ nào không vừa ý của nàng, nàng có thể trực tiếp sửa lại.
Giai Kỳ biến đống kim loại trong tay nàng thành những tấm kim loại ép sát vào cửa kính, bên trên và bên dưới lồi ra những thứ như là xúc tu bằng kim loại đâm vào trong tường, rồi phân nhánh ra bám chặt vào tường như rễ cây bám chặt vào đất cố định chặt tấm kim loại này che chắn hết những nơi có cửa kính.
- May là nơi này không có nhiều cửa kính không chúng ta thật sự nguy hiểm rồi.
Giai Kỳ nói với mẹ nàng.
- Mẹ không hiểu tại sao lũ zombie kia lại có thể bao vây chúng ta mà lại không phát ra tiếng gầm gừ nào chứ.
Choang… Rầm…..
Tiếng động lớn vang lên, kèm theo đó là tấm kim loại bị oanh biến dạng, Giai Kỳ cùng mẹ nàng vội vàng đẩy thêm tất cả những thứ là kim loại tới tăng độ dày và những xúc tu kim loại bám vào tường vào đất.
Giai Kỳ thật giống như trong luyện kim thuật sư trong những bộ phim giả tưởng vậy. Nếu ai có thể nhìn tới cấp độ nguyên tử thì chắc chắn sẽ thấy được 1 màn kỳ điệu. Những kết nối giữa những nguyên tử kim loại bị nàng chặt đứt, rồi điều khiển những phần tử này xắp xếp thành hình dáng nàng muốn rồi thuận lý thành chương khôi phục liên kết giữa chúng. (Đừng ai hỏi logic đoạn này nhé, nếu bạn hỏi thì chẳng khác gì câu hỏi tại sao trong thế giới tu tiên lại có linh khí vậy đó, haha).
Khi những tấm kim loại được gia cố, những đòn tấn công cũng chỉ làm chúng hơi biến dạng 1 chút thậm chí chỉ hơi rung rung.
Hai mẹ con lúc này mới thở phào 1 hơi nhưng sau đó là lo lắng. Nơi này 2 mặt giáp đường đã bị zombie bao vây lấy, 2 mặt còn lại là những bức tường kề cạnh những ngôi nhà khác, nơi này cũng chỉ có 1 tầng.
Các nàng bị vây chết ở đây rồi. Liên tục 3 ngày các nàng bị vây nhốt trong nơi tối tăm ngột ngạt này, bức tường kia cũng bắt đầu rẽ ra, sắp không chịu nổi nữa rồi. Chờ đợi bây giờ các nàng chính là tuyệt vọng.
- Mẹ xin lỗi, mẹ đã hại con rồi.
Ngọc Trân ôm con gái trong lòng rồi khóc, cảm thấy vô cùng hối hận.
- Con không hối hận đâu mẹ, chúng ta mà theo những tên kia thì có mà sống không bằng chết.
Giai Kỳ tuy rất sợ hãi nhưng nàng vẫn cố trấn an bản thân.
3 liên tục, Hoàng Thiên dẫn dắt theo hai nữ nhân tàn sát rất nhiều zombie, thuận tiện kiếm được 45 viên tinh thể kết tinh, trong đó có 1 viên là từ zombie biến dị kiếm được hôm qua.
Con zombie biến dị đó là loại P, bị Mộng Dao sử dụng hỏa diễm trực tiếp đốt bốc hơi cả cái đầu chỉ để lại hộp sọ của nó. Đó chính là thành quả của việc bị hắn hành hạ liên tục, bây giờ ngọn lửa của nàng có thể đạt tới 1200 độ C, hàn băng nàng tạo ra chỉ đạt tới âm khoảng 250 độ C nhưng lại có sức thẩm thấu mạnh hơn làm hắn cũng phải vận dụng linh khí trong cơ thể nếu không sẽ rất khó chịu.
Mấy ngày này Hoàng Thiên cứ liên tục tu luyện bằng phương pháp dâm đãng kia mỗi khi Mộng Dao giết xong 1 đám lớn zombie dù cho nàng mới dùng nửa số năng lượng trong cơ thể.
Tối về hắn không đè nàng ra nữa mà thay vào đó là sáng nào cứ khi mặt trời mọc thì hắn sẽ lôi nàng cùng Diệp Liên lên sân thượng để làm những chuyện xấu xa.
3 ngày họ liên tục phải đi xa hơn bởi vì nơi gần đó đã bị gọn hắn dọn sạch rồi, tiến gần tới trung tâm thành phố hơn thì hắn sợ gặp phải quá nhiều zombie biến dị sẽ rất nguy hiểm, hôm nay 3 người phải chạy tới hơn 50km quãng đường mới gặp được 1 đám.
- Mong là hôm nay kiếm được vài con zombie biến dị để còn thức tỉnh năng lực cho Diệp Liên.
Hoàng Thiên vừa nói vừa đẩy hông va chạm vào mông Mộng Dao tạo ra những tiếng pạch … pạch trên sân thượng tần 4 của 1 tòa nhà. Diệp Liên thì ở bên cạnh trêu đùa hai con đại bạch thỏ của nàng.
Đôi kiều đồn đẫy đà, mềm mại bị hắn thúc từ phía sau thật mạnh, không thương tiếc gì cả. Pạch… pạch… pạch… hắn cứ thế nhấp, thi thoảng đét 1 cái vào đôi kiều đồn mê người kia.
Nàng rên rỉ, con c-c hắn cứ nện phầm phập vào l-n nàng, nong rộng l-n nàng không biết bao nhiều lần ra rồi nhưng cứ hôm sau là nó lại khít rịt như l-n gái trinh. Con c-c hắn trắng xóa vì dâm thủy từ l-n nàng chảy ra.
Dương căn to lớn mạnh mẽ tiến vào làm nàng hơi đau. Nhưng hắn nào quan tâm. Hắn chỉ biết con cái kia đang kích thích nó vô hạn, hắn đè nàng cho nàng nằm úp xuống sàn, hắn chống tay xuống sàn, dập từng phát từng phát xuống như đang chống đẩy, đôi kiều đồn to lớn, săn chắc như cái nệm nhún làm hắn thích thú vô cùng.
Mộng Dao ngoái đầu nhìn lại hắn, miệng vẫn rên rỉ, có vẻ như do hắn đang thích thú chơi đùa đôi kiều đồn nàng mà không dập mạnh nữa khiến nàng ngứa ngáy khó chịu nhưng lại không dám nói ra.
Nhìn thấy nàng nhìn mình, đôi mắt mê lý tràn đầy sự quyến rũ, đôi môi như cánh hoa hồng kiều nộn ướt át làm hắn không tự chủ kéo dịch đầu nàng tới một chút rồi tham lam hôn xuống đôi môi nàng.
Đang mải mê đại chiến với Mộng Dao thì một tiếng gào thét zombie của zombie làm hắn nhức cả tai vang lên.
Cmn con nào dám phá đám lão tử, cút ra đây lão tử đảm bảo cho ngươi chết thống khoái.
Tuy bị phá đám nhưng hắn vẫn cố nhấp thêm 5 phút nữa, bơm đầy năng lượng cho Mộng Dao rồi mới đứng dậy.
Vì bị hắn bẹp bẹp không lâu nên bây giờ nàng vẫn có thể hoạt động bình thường.
Không lâu sau, hắn và nàng cũng đã đến gần nơi tiếng gào thét phát ra.
Diệp Liên tạm thời ở lại ngôi nhà khi nãy tránh xảy ra ngoài ý muốn.
Hắn nhìn thấy 1 đám lớn zombie đang bao tụ tập lại 1 nơi. Nổi bật nhất trong đó là 2 con loại P cao tới 3,5m. Khi hắn cùng nàng tới gần thì cũng bị phát giác, 1 con loại S bất chợt lao ra từ đám zombie cách đó chưa đến 20m, chỉ trong thoáng chốc đã lao tới trước mặt hai người.
Mộng Dao còn chưa kịp phản ứng thì thanh thép thô kệch quen thuộc của Hoàng Thiên đã xuyên qua đầu nó.
Mấy ngày nay liên tục tu luyện cùng song tu với 2 nàng, hắn đã đột phá thêm 1 lần nữa. Tuy không biết mình là cảnh giới gì nhưng bây giờ con loại S này trước mắt hắn chẳng khác nào thằng hề đang nhảy nhót vậy, tiện tay nhất kích mà thôi.
Mấy ngày nay, toàn bộ đều là Mộng Dao xuất thủ tiêu diệt zombie, Hoàng Thiên chỉ đứng đằng sau bảo hộ Diệp Liên tập bắn súng, thỉnh thoảng thì bảo vệ nàng khi nàng sơ suất. Nàng cảm thấy rất tự tin vào năng lực của mình, nhưng sự thật phũ phàng, tiện tay nhất kích kia như 1 búa bổ nát tự tin của nàng mới được đắp lên.