Hoàng Thiên vứt cái xác của Mã Lương ra ngoài, mai nhờ Mộng Dao cho một mồi lửa xử lý là xong.
Hai mẹ con Ngọc Trân và Giai Kỳ vẫn còn ngồi trên phòng khách, chắc là chờ hắn đến nói chuyện.
- Hai người có vẻ có chuyện muốn nói nhỉ.
- Tôi chỉ muốn nói lời cảm ơn cậu, nếu như cậu có cần gì tôi sẽ sẵn sàng giúp đỡ.
Ngọc Trân nói. Giọng nàng tràn đầy từ tính mị hoặc, bên dưới hắn lại bắt đầu có phản ứng rồi.
- Nếu tôi nói tôi cần cô … à nhầm … tôi cần cô sử dụng dị năng của mình để gia tốc tốc độ phát triên của cây lương thực thì chắc cô không phiền đâu nhỉ.
May thế, tí nữa thì tinh trùng lên não thật sự.
- À, không, không phiền đâu.
- Giai Kỳ, em xem giúp anh có thể tăng thêm cường độ của thanh thương này không.
Nói xong hắn liền lấy thanh thương trong nhẫn trữ vật ra làm 2 mẹ con nàng 1 không khỏi giật mình cùng hiếu kỳ.
- Cái này anh lấy từ đâu ra vậy. Giai Kỳ hiếu kỳ hỏi.
- Ở trong chiếc nhẫn này nè.
- Làm sao thứ to đùng này có thể chui vào trong thứ bé tí như thế này được.
Câu này có vẻ sai sai, cái gì mà to đùng bé tí, chui với chả không chui.
- Khụ, khụ, em cứ coi nó là 1 sản phẩm từ dị năng là được.
- Thật là kỳ diệu nha.
Giọng nói của Giai Kỳ rất nhẹ nhàng êm tai, lại mang theo nét hiếu kỳ năng động của trẻ con, chuẩn chất giọng loli, làm cho người ta làm sao nghĩ đến đây là giọng nói của 1 cô gái hơn 20 tuổi.
Giai Kỳ cầm lấy thanh thương, nó lập tức rơi cái rầm xuống bàn gỗ khi hắn mới vừa thả tay ra. Hắn quên mất, đối với hắn là nhẹ nhưng thứ này không nhẹ chút nào đối với 1 cô gái như nàng nha.
- Thứ này em có thể tăng cường cường độ cho nó, trọng lượng của nó cũng sẽ tăng lên, mấu chốt là cần có vật liệu giống y như vật liệu của thanh thương này, nếu không dùng kim loại khác sẽ chỉ phá hỏng nó thôi.
Nàng tiếp tục sờ lấy thanh thương, 1 lúc sau nói ra.
- Vậy vật liệu từ thanh kiếm này cùng mảnh vỡ này có được không.
Hắn vừa nói vừa lấy vật liệu bỏ lên bàn.
- Hoàn toàn được, em cảm thấy chúng làm từ cùng một vật liệu đó cùng thêm 1 số kim loại khác nhưng không ảnh hưởng lắm. Anh chờ em 1 chút nha.
Nói xong, nàng liền thôi thúc dị năng của mình, khoảng 1 phút sau, khi người nàng đã thấm ướt mồ hôi thì thanh kiếm và mảnh vỡ của chiếc khiên mới hóa thành 1 đoàn …… gọi thế nào cho đúng nhỉ, 1 đoàn chất lỏng kim loại chăng.
Chất lỏng tới gần thanh thương dung nhập như biến mất vào trong thanh thương đó. Kích thước không thay đổi nhưng độ cứng và trọng lượng tăng cao.
Sau khi hoàn thành Giai Kỳ thở phào 1 hơi, nàng chưa từng gặp kim loại nào lạ như này và khó phân giải như này cả.
Hoàng Thiên cầm thanh thương lên giơ lên, hắn rất hài lòng, cầm rất vừa độ nặng tay.
- Hai người có đói bụng không, trong bếp vẫn còn nhiều đồ ăn lắm đó, chúng ta cùng ăn nhé. Cả buổi mấy hôm nay hai người chưa ăn gì đúng không.
Bữa ăn diễn ra khá lâu, chủ yếu là do Giai Kỳ luôn hỏi hắn về cái này cái nọ, làm cho người ta thật đau đầu nhưng không nỡ không để ý nàng.
Một đêm an tĩnh qua đi, sáng hôm sau, đột nhiên Hoàng Thiên ngửi thấy mùi khét, ngọa tào, căn phòng đang cháy, mùi khét cũng làm Diệp Liên nằm bên trái hắn thức dậy còn Mộng Dao vẫn nằm ngủ li bì, xem ra là do nàng tạo thành.
Hoàng Thiên vội vàng đưa nàng ra ngoài nhà,.
- Chị Mộng Dao có triệu trứng như bị sốt vậy, còn vì sao vẫn đang triền miên chưa tỉnh lại thì em cũng không biết nữa.
Mộng Dao lên tiếng nói.
Hai mẹ con Giai Kỳ và Ngọc Trân cũng hiếu kỳ xuống xem.
Đang không hiểu chuyện gì thì hỏa diễm trên người nàng tắt đi, nhưng thay vào đó là từng lớp băng đông kết lại, nhiệt độ xung quanh đang nóng bỏng cũng liên tục hạ xuống rét lạnh.
Không bao lâu sau, 1 cỗ nóng rực hỏa diễm từ trong người nàng phóng ra cùng 1 cỗ lạnh buốt hàn khí.
Một lúc sau, Mộng Dao nũng nịu mở mắt, như công chúa ngủ trong rừng vừa được hoàng tử đánh thức vậy.
- Chồng yêu, dị năng của em hình như lại mạnh lên rồi, hình như chúng vừa thăng cấp. Bây giờ em còn có thêm khả năng kháng băng và kháng lửa nữa.
Mộng Dao khoe khoang với hắn, ánh mắt của nàng như nhanh khen em, nhanh khen em đi làm hắn không nhịn được phì cười.
- Ừm, nữ nhân của anh là mạnh nhất.
Hắn vừa nói vừa xoa đầu nàng, nàng chỉ đứng im hưởng thụ, hai mắt cứ long lanh xanh thẳm như muốn hút hồn người ta vào vậy.
- Anh xem nè, em còn làm được như vầy cơ.
Nói xong trên tay trái nàng xuất hiện một con mèo …. bằng lửa!!!
Phải là 1 con mèo bằng lửa, tuy hình dáng không chi tiết lắm nhưng cũng dễ dàng nhìn ra đại khái rồi. Nàng có vẻ chưởng khống lửa càng ngày càng mạnh hơn rồi. Lửa của nàng từ màu vàng sau khi tăng cấp đã trở thành màu đỏ thẫm.
Ngay sau đó trên tay phải nàng xuất hiện một con … phượng hoàng bằng băng!!!
Điều đáng nói ở đây là trông con phượng hoàng băng này tinh xảo vô cùng.
- Em lấy mẫu con phượng hoàng băng này ở đâu ra vậy, trông nó thật kì công nha.
- Hihi, cũng bình thường thôi, em từng nhìn thấy trên 1 quảng cáo game ở trên tivi, trông nó thật sự rất đẹp nên em cũng khá nhớ hình dáng của nó. Chủ yếu là giờ năng lực khống chế hàn băng của em mạnh hơn nhiều thôi.
Sau vài lần thử nghiệm ở ngoài đường, ngọn lửa đỏ thẫm của nàng có thể đạt tới 2000 độ C, lực phá hoại nổ tung cũng tăng mạnh.
Có vẻ như hàn băng của nàng cũng thăng cấp rất nhiều nhưng đa phần là về cường độ và sức khống chế, hàn băng của nàng có thể đạt tới âm 270 độ C, cường độ và lực thẩm thấu cũng cực kỳ kinh khủng nên năng lực hàn băng của nàng tuy chỉ có âm 270 độ C nhưng cũng cân bằng , phải biết nơi lạnh nhất trên Trái Đất cũng chỉ có âm 110,9 độ C mà thôi.
Hàn băng của nàng kinh khủng tới mức có thể triệt để phá hủy cấu trúc tinh thể nguyên tử của gần như mọi thứ bị nó chạm đến.
- Quá tuyệt rồi, nếu em chăm chỉ để anh cày quốc thêm thì một thời gian sau em chả phải là vô địch thiên hạ sao.
- Hihi, anh suy nghĩ nhiều rồi, năng lực của em gần như đã đến cực hạn, khó có thể thăng cấp được nữa, em cảm nhận được điều đó rất rõ đấy. May ra thì năng lực hỏa diễm có thể tăng lên chút nữa.
Hoàng Thiên suy nghĩ nhiều rồi, linh khí càng ngày càng nồng đậm, mọi thứ đang bước vào thời kỳ chuyển hóa thành những cá thể mạnh hơn, không phải chỉ mỗi con người đang mạnh lên, mà cả động vật, côn trùng, thậm chí là cả thực vật cũng đang mạnh hơn. Năng lực chịu đựng của chúng tất nhiên sẽ mạnh hơn, dị năng của Mộng Dao cũng không thể là vô địch thiên hạ được.
Tuy là không thể vô địch được nhưng ít nhất bây giờ nàng là vô địch trong số các dị năng giả, ai lại có thể có năng lực kinh khủng như thế chỉ trong chưa đầy 1 tháng được chứ.
Nhưng Hoàng Thiên lại suy nghĩ thiển cận rồi, không phải là không có, mà là hắn không thấy mà thôi.
Trên thế giới khắp nơi đều có những người sống sót, những trung tâm nghiên cứu, những khu căn cứ quân sự to lớn mà hắn không thể tưởng tượng được.
Hiệu suốt săn giết zombie và đào tạo số người dị năng của họ không thấp chút nào, Hoàng Thiên chỉ có thể đào tạo về chất lượng thôi nhưng không thể tạo ra nhiều người mạnh như Mộng Dao được, thời gian của hắn có hạn nha.
Một phần nữa là cũng bởi vì thế giới bây giờ đã ít người thì chớ, cực phẩm nữ nhân cũng ít đi nhiều, sau khi ăn sạch được Mộng Dao và Diệp Liên hai cái cực phẩm nữ nhân như này thì hắn làm sao mà thu nữ nhân bình thường được.