Nhất kích Bá Vương thương quét qua, dù là con loại P cũng phải bị đập bay, loại S thì bị cắt đôi.
Phong Vân thương liên tục đâm ra, như là hàng trăm hàng ngàn thương cùng xuất, thương ảnh liên miên không dứt, zombie liên tiếp ngã xuống.
Thỉnh thoảng Hoàng Thiên lại cất trường thương vào không gian giới chỉ, thi triển ra 6 cước của Bát Bộ Càn Thiên để xử lý mấy con zombie 3 đầu.
Lợi dụng tốc độ cao khi thi triển Bát Bộ Càn Thiên, Hoàng Thiên liên tục di chuyển quanh lũ loại P lợi dụng chúng khi đập xuống giết cả mảng zombie loại S, tăng tốc hiệu suất đánh giết.
Tiếng gào thét liên miên rồi giảm dần, giảm dần, Hoàng Thiên lúc này cũng giết đỏ cả mắt, dưới chân hắn xác zombie đã chất thành một gò xác cao như tòa nhà 8 tầng. Hắn cơ bản còn không kịp đếm, quá nhiều, thấy 1 con giết một con, càng giết càng mạnh, càng giết càng cuồng bạo, càng giết càng … hưng phấn.
- Cuồng Phong Loạn Vũ thương!!!!!Aghrrrrrr…..
Trường thương xoay tròn di chuyển xung quanh người hắn, lũ chó zombie và lũ loại S lao tới cơ bản như thịt bỏ vào máy xay vậy.
Tứ chi, đầu lâu, các mảnh thân thể chó zombie và những con loại S bay loạn khắp nơi.
Giờ khắc này, quần áo Hoàng Thiên đã bị nhuộm đen bởi máu của lũ zombie biến dị, còn đen hơn khi nãy hắn mới đột phá.
Máu đen chảy nhuộm đen xì cả một vùng đất rộng lớn, sát ý trùng thiên, lũ zombie bình thường gần đó lao tới theo bản năng cơ bản không có bất cứ tác dụng gì, hắn chỉ tiện tay vung một thương là cả 1 đám bay đầu.
Mặt trời xuống núi rồi lại lên núi, những con ba đầu và loại S còn lại đã trốn sạch, chỉ còn lũ chó zombie với hàm răng sắc bén và lũ ngu loại P vẫn còn tiếp tục lao lên.
- Bát Bộ Càn Thiên. Nhất Cước !!!!
Một bước bước ra, thân ảnh hắn chợt lóe lên sau đó đã vung ra 1 cước đá nát đầu của 1 con loại P.
Lấy luôn thể xác nó làm điểm tựa, bước ra bước thứ hai làm cái xác kia bay ra phía sau đè chết một mảng zombie thường.
- Nhị Cước!!!
- Tam Cước!!!
- Tứ Cước!!!
- Ngũ Cước!!!
Liên tục 4 cước đá chết 4 con loại P rồi lại lấy xác chúng làm điểm tựa để nhảy tới mục tiêu tiếp theo.
Bước thứ thứ 6 bước ra, thân ảnh hắn lóe lên, trong một linh quang nhất thiểm đã bay tới trước mặt một con loại P cao tới 9m.
- Lục Cước!!!
Con loại P này tuy kịp giơ tay lên đỡ nhưng cũng bị hắn đá bay lên không trung.
Hắn đáp xuống đất, à nhầm, xuống đống xác zombie lập tức nhờ lực phản chấn, lấy trường thương từ nhẫn trữ vật ra, tụ lực vào đùi và bắp chân rồi nhảy lên bên trên đầu con loại P 9m kia.
- Truy hồn đoạt mệnh thươnggggggggg!!!!
Hoàng Thiên điên cuồng trực tiếp bạo phát toàn bộ linh khí trong cơ thể, điên cuồng đâm xuống thẳng đầu con loại P 9m này, cả hai bắt đầu rơi tự do từ trên không trung cao gần 100m.
Khi gần trạm … đống xác zombie, hắn lập tức nhảy lên không trung xoay tròn vài vòng giảm bớt lực rồi rơi xuống.
Bịch…. Rắc ……
Hắn có thể nghe thấy tiếng xương nút, cơn đau quằn quại đã cho hắn biết đó là từ đùi phải, tuy thế nhưng vẫn chịu được.
Hoàng Thiên như mở mô thức đồ sát một dạng, không có bất kỳ thứ gì có thể chặn hắn 1 kích.
Đâm, quét, trảm, bạt, triền, phá, thủ, đề, khán, đá, đấm, hắn bây giờ như một con boss đang ở trạng thái đầy nộ chuẩn bị quét sạch người chơi với người chơi ở đây là lũ loại P và lũ chó zombie còn lại.
Khi ánh sáng của mặt trời vừa ló rạng cũng là lúc hắn giết con zombie biến dị cuối cùng, lũ zombie bình thường còn lại dù hắn có không mệt chặt ba ngày cũng không hết nên cũng lười quản.
Họa Y vừa thấy hắn kết thúc chiến đấu liền vội vàng mở cổng không gian tới đón hắn.
Hoàng Thiên đi vào, nơi này chính là nông trại của nhà nàng.
Hắn lúc này vừa đói vừa mệt, trong cơ thể tổn hao và thương thế đều rất khá nghiêm trọng.
- Tiểu Y Y có cái gì để ăn không?
- Anh … anh đừng có gọi loạn tên tôi, anh chờ chút.
Xem ra vẫn còn rất ngạo kiều nha, mà giờ hắn mệt lắm, không rảnh trêu chọc nàng.
-----------------Đây là dòng phân cách các bạn đừng để ý-----------------
Hoàng Thiên không biết rằng, lúc hắn chiến đấu, trên bầu trời lấp ló sau những đám mây là một chiếc máy bay không người lái của căn cứ số 3.
Hắn cũng không biết rằng hắn vừa giúp nơi này một đại ân, hắn chỉ là con mồi phụ thôi, tuy ngon nhưng ít, mục đích của lũ zombie này là khu căn cứ số 3, một nơi phải gọi là phồn hoa trong mạt thế. Trong căn cứ bây giờ cơ bản không khác gì trước mạt thế cả, từng tòa nhà chọc trời cũng đang mọc lên như nấm, tường thành cũng bắt đầu khuếch trương rộng ra tăng diện tích căn cứ.
Nơi này nhân khẩu ít nhất đã đạt tới khoảng 30 triệu người. Vô cùng đông đúc, chính vì thế, các tòa nhà chung cư cao tầng đang được xây lên.
Nhờ những tiến bộ khoa học vượt bậc trong những năm dịch bệnh hoành hành nên việc xây dựng không những tiết kiệm nhân công mà còn tiết kiệm cả thời gian và chi phí.
Bởi vì người lãnh đạo nơi này vô cùng tốt, tiếng lành đồn xa, càng ngày càng nhiều người sống sót mộ danh mà đến gia nhập nơi này, những đợt zombie công thành chả khác nào là 1 lần thu thập kết tinh năng lượng cả. Cơ bản đôi lúc còn không cần dùng vũ khí nóng để rèn luyện cho đội quân dị năng giả.
Lúc này, trong phòng chỉ huy của căn cứ.
- Hình ảnh hơi mờ, dù sao cũng là vệ tinh đời cũ bị bỏ xó 2 năm rồi.
Một tên quan quân nói.
- Đây chắc chắn là một người sao. Hay là một con zombie biết nói tiếng người khác.
Lý Nam Khải lên tiếng, giờ hắn đã là người có quyền cao nhất ở đây.
- Hắn chắc chắn là người. Bởi zombie cơ bản không thể dùng vũ khí lạnh 1 cách thuần thục như vậy được, nếu là súng đạn còn dễ giải thích. Tuy đoạn ghi hình này hơi mờ nhưng chúng ta có thể thấy hắn là dùng thương rất nhiều lần mà cũng không phải đơn giản là đâm chọc linh tinh.
Một người tóc bạc trắng ngồi bên cạnh Lý Nam Khải nói.
- Mong là thế, nếu không chúng ta sẽ phải đối mặt với thứ còn đáng sợ hơn lũ zombie đó. Bây giờ dù chúng ta có hơn 10000 dị năng giả nhưng khi đối mặt với đám zombie kia sợ là nơi này lành ít dữ nhiều, may sao có kẻ đó tiêu diệt gần hết những thứ đó.
Lý Nam Khải cảm khái nói.
- Báo cáo, tên kia đột nhiên biến mất rồi. Trong phạm vi 2km cơ bản là không phát hiện bất cứ người nào.
Một người lính đang quan sát màn ảnh nói.
- Thế có nghĩa là hắn không cần năng lượng kết tinh của lũ zombie sao, chúng ta mau phái người tới đó lấy. Theo thống kê, số zombie biến dị hắn giết ít nhất cũng khoảng tầm 8000-9000. Đến lúc đó chúng ta ít nhất sẽ có thêm…
- Đừng dại dột, hắn có thể không quan tâm để thứ đó ở đó tất nhiên là có lý do, còn chưa kể hắn có thể thoắt ẩn thoắt hiện như vậy khá giống với mấy tên có dị năng có thể dịch chuyển tức thời nhưng cao cấp hơn nhiều. Tốt hơn hết là cứ quan sát đã, cẩn thận đừng để phát hiện.
--------------Đây là dòng phân cách các bạn đừng để ý----------------
Hoàng Thiên lúc này còn đang như lang thôn hổ yết ăn đồ ăn do Họa Y nấu đây. Thực ra là hắn lười lấy những kết tinh năng lượng kia thôi. Cmn một mình hắn lấy thì đến bao giờ, tốt nhất là mang Mộng Dao bảo bảo đến dọn bãi.
Sau khi ăn uống tắm rửa xong xuôi, hắn đợi Họa Y cho động vật nuôi ăn rồi bắt đầu chở nàng về nhà. Trên đường còn mở cổng không gian vài lần khiến thời gian về tới nơi rất nhanh.
Vừa nghe thấy tiếng xe ngoài cổng, tất cả mọi người trong nhà đều ra ngoài gặp hắn. Hắn chưa bao giờ đi cả đêm không về làm cho các nàng rất lo lắng.
Nhưng khi vừa thấy hắn mang theo 1 nữ nhân vô cùng xinh đẹp quyến rũ như hồ ly tinh kia, các nàng liền tức giận bỏ vào nhà, chỉ có Mộng Dao là còn đứng đó chờ hắn tới.
Hôm qua mí mắt nàng chợt nhảy mấy lần khiến cho nàng có linh cảm xấu, cám ơn trời đất hắn đã về, làm nàng lo lắng không ngủ được cả một đêm.
- Hư, tưởng gì, làm người ta lo lắng dư thừa, hóa ra là ngủ trên giường nữ nhân khác bên ngoài.
Ngọc Trân ghen tức nói xía một câu.
- Hư, kệ anh ấy, chúng ta vào nhà thôi.
Giai Kỳ cũng tức giận nói hùa theo mẹ nàng.
Hoàng Thiên cười haha, tiến đến ôm Mộng Dao vào lòng.
Hắn hôn nàng thật sâu như muốn xóa bỏ sự lo lắng trong đôi mắt của nàng.
Hai người ôm nhau một lúc rồi mới dẫn Họa Y vào nhà làm nàng mắc cỡ vô cùng.