Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế

Chương 63: Ngọn cây có 102



Ngày qua ngày, suốt cả 2 tuần trôi qua, Hoàng Thiên và các nữ nhân của hắn không đi đâu cả, bởi vì bận tu luyện.

Nói trắng ra là những màn cụp lạc hoan lạc vô bờ bế, ngày nào hắn cũng lấy lí do là tu luyện rồi bắn vào bên trong mỗi người mỗi ngày ít nhất là hai lần.

Hai tuần trôi qua, dị năng của các nữ nhân đều tăng mạnh nhưng chưa có dấu hiệu gì cho thấy là sắp thăng cấp cả. Xem ra hắn vẫn còn phải cày quốc một thời gian.

Duy chỉ có Mộng Dao là không tăng tiến gì cả làm hắn cũng thấy kì lạ dù lần nào nàng cũng không để rơi 1 giọt tinh dịch nào ra ngoài khi hắn lấp đầy bên trong nàng.

Hai cái tiểu loli giờ đây đã rất giống hai 2 tiểu cô nương rồi, tuy giọng nói vẫn còn non nớt đậm chất la lỵ nhưng qua 2 tuần chứng kiến những màn cụp lạc nhất long chiến ngũ phượng cũng làm các nàng triệt để luôn hãm.

Tuy không được ca ca đ-t nhưng lại bắt ca ca ngồi ra đó để cả hai cô bé cùng bú c-c, với sự dạy bảo tận tụy từ các tỷ tỷ, hai cô bé đã rất thành thạo trò này có thể nói là đăng phong tạo cực, hôm nào ít nhất mỗi đứa uống sữa đặc 1 lần rồi mới chịu thôi.

Lúc này, Hoàng Thiên đang ngồi trên lan can sân thượng, Oanh Oanh đang ngồi dưới háng hắn, hai tay nàng nắm lấy con c-c của hắn, sóc lên xuống đều đều, được 1 lúc thì nàng há miệng ra ngậm vào cái đầu khấc, đánh lưỡi bú mút, Yến Yến ngồi bên cạnh thì cúi xuống bú hai viên bi to lớn, lúc nào tỷ tỷ của nàng thả tay ra là đưa đầu lên liếm lấy thân c-c.

Oanh Oanh mút sâu con chim hắn vào cổ họng mình để im 1 lúc làm hắn bủn rủn cả tay chân rồi mới kéo ra một chút, bởi vì do cổ họng có vẻ hơi nhỏ nên nàng cũng chỉ có thể ngậm vào hơn nửa con c-c của hắn, hắn cảm nhận được sự ấm áp từ miệng nàng, sự chật hẹp khít khao từ cái cổ họng nhỏ bé kia, hắn không dám nhấp vào sợ làm cô bé bị thương.

Đôi môi nhỏ xinh của Oanh Oanh di chuyển xuống mút lấy hai viên bi thì cũng là lúc Yến Yến nhấc đầu lên bú mút lấy đầu khấc, lưỡi nàng quấn chặt lấy đầu dương vật, ngoáy vào lỗ đái, sau đó cái lưỡi ướt át liên tục quét dọc thân c-c của hắn, từ đầu khấc xuống đến gốc c-c, cứ như vậy 2 tỷ muội song sinh liên tục thay đổi cho nhau cho tới khi bắn ra cho mỗi nàng được uống sữa 1 lần.

Cũng đã 2 tuần trôi qua kể từ cái ngày Họa Y bị hắn trực tiếp bá vương ngạnh thượng cung. Từ đó ngày nào nàng cũng bị hắn chăm sóc đặc biệt vì cái tội hay cãi lời, vì nàng không phải máu M như Mộng Dao nên hắn lại chơi theo trò kiến bò vỡ đê, tích tụ lâu lâu bộc phát một lần, cứ nhấp từ từ nhưng lại dấn mạnh và sâu làm cơn sướng tích tụ rồi bộc phát, làm nàng như sắp chết trên cửa thiên đàng.

Đã thế ngày nào hắn ít nhất cũng phải bắn vào trong nàng 3 lần còn lấy cả băng dính bịt l-n nàng lại để tinh dịch không chảy ra nữa, lần nào trước khi đ-t hắn cũng bắt nàng hấp thu hết số linh khí rồi móc số chất lỏng còn thừa ra để chuẩn bị chỗ cho tinh dịch hắn lấp đầy.

Hắn nói là đang cật lực giúp nàng thăng cấp nên nàng cũng không tiện từ chối dù lần nào cũng bị hắn làm cho sống dở chết dở.

Bẹp … Bẹp …

Hoàng Thiên đang ngồi dựa trên ghế sofa hắn mang lên trên sân thượng, lúc này Họa Y đang nhấp nhô cái mông của nàng liên tục trên người hắn liên tục tạo nên những âm thanh vô cùng dâm đãng.

Thỉnh thoảng hai tay hắn lại vỗ bép cái lên cái mông mềm mại săn chắc của nàng. Khi nàng bắt đầu mệt và chậm lại hắn kéo nàng lại gần để nàng dựa lưng vào người hắn, hai chân nàng quặp chặt lấy hai chân hắn dạng rộng ra, hắn giữ lấy hông nàng rồi dập ngược lên thật nhanh thật mạnh làm nước l-n nàng văng tung tóe khắp nơi.

Hôm nay nàng mặc bộ trang phục thỏ ngọc màu trắng tinh khiết có kiểu dáng giống hệt như bộ lần trước Mộng Dao mặc, trên đầu còn đeo thêm đôi tai thỏ, kiểu cosplay này càng làm cho sự quyến rũ như hồ ly của nàng được thể hiện rõ.

Nếu như bây giờ đuôi thỏ thay thành đuôi hồ ly, tai thỏ đổi thành tai hồ ly thì nàng chắc chắn sẽ chẳng khác mấy con hồ ly tinh chuyên đi quyến rũ người khác trong truyền thuyết.

Các nữ nhân khác thì đứng khắp nơi tập luyện hoặc chơi đùa cùng nhau, các nàng cũng chỉ mặc một bộ đồ lót hoặc là cực nhỏ hoặc là trong suốt hoặc là viền ren khi ở nhà. Hắn bắt các nàng mặc như này để tiện cho việc đ-t các nàng, khụ khụ, nhầm tu luyện chứ.

Và kể từ đó, trong nhà nơi nào cũng vương vãi dấu vết chiến trường của hắn và các nàng như phòng khách, bồn rửa bát trong bếp, trên bàn ăn, tại cầu thang, trước cửa nhà, bên cửa sổ, trong nhà vệ sinh, trong nhà tắm, trong phòng tập gym, bla bla bla,………

Ban đầu bị hắn bắt mặc như thế các nàng cũng rất ngượng ngùng, nhưng sau vô số lần cụp lạc chung rồi ngủ chung một chỗ trên 2 chiếc giường đặt cạnh nhau thì các nàng càng ngày càng thân thiết hơn.

Các nàng bây giờ không bị hắn bẹp bẹp thì là luyện tập dị năng. Hắn muốn các nàng mạnh lên nhanh nhất có thể, nhất là sau khi gặp lũ zombie biết nói kia.

Với thực lực của các nàng hiện tại gặp chúng thì chết là cái chắc, cũng chình vì lo lắng như thế hắn mới liên tục đ-t các nàng cả ngày trong suốt 2 tuần qua, một là vì hắn không biết có bao nhiêu con zombie biết nói như thế nên ở nhà để trông chừng là tốt nhất, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất; hai là vì hắn cũng muốn tu luyện mau chóng đề thăng thực lực; ba là vì giúp các nàng mạnh hơn nữa.

Các nữ nhân dị năng ai nấy đều tăng lên rất nhiều chỉ trừ Mộng Dao, hắn cũng không biết là tại sao nữa. Hắn nghĩ chắc là dị năng của nàng đã đạt đến cực hạn nên cũng không suy nghĩ nhiều nữa.

Bây giờ xung quanh nhà hắn có thể gọi là rừng cây rậm rạp luôn rồi, chỉ để lại 1 con đường ban đầu để thuận tiện cho việc ra ngoài.

Mỗi ngày Ngọc Trân sẽ toàn lực thôi thúc các loại cây sinh trưởng rồi phát tán hạt giống của chúng và rồi trong 2 tuần qua, nhờ thêm sự giúp đỡ của những cơn mưa do Diệp Liên mang đến, ‘’khu rừng’’ đã bao phủ xung quanh nhà hắn trong bán kính là 20km.

Một phần của thành phố cũ bây giờ đã bị cây cối đâm trồi lên phá hủy rất nhiều kiến trúc vốn có. Càng gần nhà hắn thì cây cối càng cao, cây cao nhất là một cây đa được Ngọc Trân bồi dưỡng mỗi ngày, bây giờ đã đạt tới độ cao hơn 300m, tán cây cũng trải rộng gần 200m, may là Diệp Liên có thể tạo mưa không thì chẳng biết cái cây này sống nổi mấy ngày.

Những tán cây rộng che hết ánh mặt trời mỗi khi vào buổi trưa làm cho hắn không thể tu luyện được, chính vì thế nàng đã bị hắn đe dọa sẽ đ-t nàng 3 ngày 3 đêm nếu nàng không tìm được cách giải quyết.

Cũng không bao lâu Ngọc Trân cũng đã tìm được cách giải quyết, bởi vì nàng là dị năng hệ mộc, việc điều chỉnh một số bộ phận thân cây đối với nàng là quá dễ dàng.

Nàng điều khiển những dây leo khổng lồ to bằng cả thân người từ trên các cành cây của cây đa tạo thành các ‘’thang máy cá nhân’’ để đưa mọi người lên trên đỉnh của cây đa, ở đó nàng đã tạo ra sẵn 1 cái sân bằng gỗ với lan can là những nhánh cây.

Một nơi tuyệt đẹp để bẹp bẹp các nữ nhân, tuy trên này nắng chói chang nhưng lại có những cơn gió thổi qua liên miên không dứt rất mát mẻ.

Và thế là từ đó trở đi, nơi này trở thành trốn hoan lạc của hắn và các nàng.

Thậm chí để cho tiện lợi hơn, các nàng còn nhờ Ngọc Trân mang đủ các thứ lên trên ngọn cây rồi đặt vào một cái ‘’phòng’’ trên ngọn cây mà các nàng cùng nhau loay hoay góp ý để Ngọc Trân làm hết một ngày.

Và rồi nơi đây các nàng làm ra đủ trò chả khác nào khu nghỉ dưỡng trên ngọn cây vậy, nào là hồ bơi, nào là cả một vườn hoa, và rồi cả đống thứ linh tinh khác.

Nhưng không sao, các nàng vui vẻ là được.