Thời gian lặng lẽ trôi qua, gần 4 tháng kể từ ngày mạt thế hàng lâm, mọi thứ cần cho sinh hoạt trong khu rừng của Hoàng Thiên gần như đã hoàn thiện hoàn tất.
Đúng là khu rừng, bây giờ xung quanh nhà hắn với bán kính khoảng gần 100km toàn bộ đều là cây cối um tùm, con người cơ bản là nửa bước cũng không đi vào nổi bởi vì những cây cối trong khu rừng cách nhau không đến 10cm.
Nhờ có dị năng của Ngọc Trân thúc đẩy phát triển khu rừng và dị năng của Diệp Liên có thể gọi mưa tới nên khu rừng phát triển với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Khu căn cứ số 3 chỉ cách nhà Hoàng Thiên khoảng 180km cũng phát hiện dị trạng này. Nhưng họ cũng không có ý định tiến hành dò xét, bởi vì gần vạn con zombie biến dị bị giết nằm trong phạm vi của khu rừng, có nghĩa là khu rừng này khả năng cao là do nhóm người siêu mạnh kia làm nên, họ không nguyện ý mạo hiểm.
Nhà Hoàng Thiên ở giữa trung tâm khu rừng, xung quanh phạm vi hơn 5km cây cối bị dọn dẹp sạch sẽ, ngoại trừ cái cây đa khổng lồ, bây giờ nó đã cao hơn 650m, bán kính thân cây đạt tới gần 100m. Ngọc Trân đã tạo ra cả một khu biệt thự bằng gỗ ở trong thân cây đó.
Phía Đông là một hồ nước khá lớn được đào bằng những sợi ‘’dây leo’’ to lớn do Ngọc Trân điều khiển. Nước thì tất nhiên là do Diệp Liên trút mưa tầm tã vào khu vực hồ nước đó trong 3 ngày. Trong đó thả rất nhiều loài cá mà Hoàng Thiên bắt được khi đưa các nàng đi lượn quanh các bờ sông.
Hắn ngồi câu cá sao, tất nhiên là hắn không làm cái trò mất thời gian ấy, hắn để cho Ngọc Trân làm một cái lưới bằng những sợi dây leo cực mềm dẻo và thon gọn rồi ngồi lên trên thuyền cạnh bờ sông vứt lưới ra rồi dùng man lực kéo lưới lên thôi, cơ bản cũng là do sông rất nhiều cá do không ai đánh bắt ngoại trừ hắn.
Bây giờ muốn ăn cá chỉ bảo Ngọc Trân điều khiển những sợi dây leo kia thả lưới và thu lưới là được rồi.
Phía Nam là khu trồng rau quả, thậm chí có một góc còn trông cả hoa do các nữ nhân của hắn hứng lên làm ra, nhưng cũng chả sao vì nơi đó rất đẹp mà các nàng vui là được.
Những vườn rau và vườn quả đa dạng đủ loại cơ bản là sẽ có rau quả ăn quanh năm. Ngọc Trân có thể cải tạo đất bằng cách vứt cây cối bị đốn hạ vào chỗ đó rồi phân hủy chúng thành mùn là được. Cũng do chất lượng đất tốt và luôn có đủ nước nên rau quả nơi này phải gọi là khổng lồ nha, to hơn gấp 4-5 lần rau quả bình thường.
Những quả dưa hấu khổng lồ, những quả đu đủ khổng lồ trên cây đu đủ khổng lồ, quả xoài rồi quả dừa, đều to gấp 5-6 lần bình thường hỏi xem ăn có phê không … cmn phê chứ, đã thế do chất lượng đất tốt nên hoa quả rất ngon. Không những ngon mà lại còn tốt cho cơ thể nữa.
Những loại rau quả to lớn hơn bình thường không chỉ là do chất lượng đất tốt mà còn do trong mùn đất có linh khí - thứ năng lượng thúc đẩy vạn vật tiến hóa. Vì có linh khí mới có câu vạn vật đều có linh, tuy linh ở đây không phải linh khí mà là linh tính, nhưng phải có linh khí thì vạn vật mới được thúc đẩy rồi sinh ra linh tính chứ.
Phía Bắc là nơi trồng lúa, ngô, khoai, sắn, bla bla bla… và đất canh tác nơi này cũng đã được cải tạo qua. Nơi đây được Ngọc Trân cải tạo qua, cứ gieo hạt xuống, lúc nào cần kích thích sinh trưởng cho chúng là xong. Hạt lúa ở đây trồng cũng lớn hơn bình thường khoảng 3-4 lần, nấu lên cơm cũng dẻo hơn mà ngon hơn, cảm giác hạt cơm to đùng trong miệng nhai rất phê luôn á.
Nói chung là cứ nơi nào liên quan đến cây trồng thì đã có Ngọc Trân lo rồi. Vấn đề lương thực rau quả cơ bản là quá dễ dàng khi có nàng.
Lũ căn cứ số 3 ngu đần thế mà vứt đi hai viên kim cương quý giá.
Phía Tây là nơi nuôi động vật toàn bộ lấy từ nông trại của Họa Y. Vì ăn được thực vật tốt hơn bình thường nên chúng cũng có vẻ cứng cáp và lớn hơn bình thường. Sinh sản cũng nhanh hơn nên trong vòng hai tháng qua số động vật nơi đây đã nhiều gấp 4 lần trước kia, chủ yếu là do gà vịt ngan đẻ nhanh lên số lượng bạo tăng nhiều, còn trâu bò lợn thì ít hơn nói chung là thừa thịt để ăn.
12 con thỏ mà Họa Y nuôi bây giờ đã thành 1 đàn 32 con rồi, nhìn chúng đáng yêu lúc nha lúc nhúc làm cho các nàng rất cưng chúng, ngày nào cũng phải ra tắm rửa vuốt ve cho chúng 1 lần mới yên.
Một cái không tiện lợi duy nhất ở đây là trong nhà chỉ có mình hắn là đàn ông lên việc cắt tiết, xử lý nội tạng bla bla bla đều là hắn tự mình làm để có thịt tươi mà ăn.
Do số lượng cây cối nơi này rất nhiều nên không khí rất trong lành đặc biệt nồng độ linh khí cũng lớn hơn bên ngoài nhiều hơn, khoảng gần 5 lần.
Bây giờ một phần của thành phố cũ đã bị cây cối bao phủ. Nơi này cũng không hiểu tại sao lại có cả đống zombie trở lại nhưng không quan trọng bởi vì chúng không len nổi qua các kẽ giữa 2 cây, còn zombie biến dị tới phá hoại sao, chẳng khác nào mục tiêu sống, chỉ cần nó phá hoại thì Ngọc Trân sẽ cảm ứng được và điều khiển vô số sợi dây leo sẽ cuốn chặt rồi nghiền nát cơ thể mục tiêu.
Hoàng Thiên trong thời gian bẹp bẹp vừa qua cũng đã đột phá được thêm vài lần nữa tổng cộng cho tới bây giờ là được 7 lần rồi, bản thân hắn bây giờ cũng không biết thân thể trâu bò như thế nào rồi. Bây giờ hắn có thể để linh khí ngoại phóng gia tăng thêm lực sát thương đối với mục tiêu, những chiêu thức của hắn nghĩ ra cũng đa dạng hóa hơn khi có linh khí điệp gia.
Cũng được hơn 2 tháng kể từ ngày Mộng Dao có thai, bây giờ bụng nàng vẫn chưa có khác biệt gì lắm, chỉ trông … thành thục hơn một chút chăng.
- Hôm nay con của ba ăn no chưa?
- Hihi, anh còn không biết à, nó ăn như thể chết đói ấy, giờ mới no nè.
Mộng Dao cưng chiều cái bụng nàng rồi nói.
- Haizz con với chả cái, con cứ ăn hết phần mẹ như vậy thì mẹ con làm sao mà có thể mạnh hơn được.
- Anh này, toàn nói linh tinh không.
- Ca ca, muội cũng muốn có em bé nữa.
- Muội cũng muốn, muội cũng muốn.
Hai cái loli cứ xuất ngày ríu ra ríu rít muốn có với chả không có muốn em bé làm hắn đúng là dở khóc dở cười.
- Lúc nào hai muội lớn rồi mới được nha.
- Thế khi nào muội mới lớn nha, ca ca?
- Ừm chắc khoảng 5-6 năm nữa là được rồi.
- Không chịu đâu, muội không đợi lâu thế đâu.
Cả ngày hai đứa nũng nịu không đòi bẹp bẹp thì lại đòi có em bé dù không biết làm sao để có em bé cả.
Em bé sinh ra thì may là có Diệp Liên là bác sĩ, cũng đã từng đỡ đẻ vài lần rồi nên chắc giai đoạn này không cần lo lắng nhiều.
Bây giờ cần là tìm một vài thiết bị y tế cần thiết, một vài loại thuốc nhưng có lẽ cũng hỏng hết rồi nên thôi, thêm vài đài pin năng lượng mặt trời nữa, dù sao nhà hắn bây giờ cũng cần dùng nhiều điện hơn rồi.
À mà còn cần đồ dùng cho em bé nữa đủ thứ linh tinh các kiểu không biết kiếm ở đâu bây giờ. Vào trong thành phố thì chắc có nhưng sợ hỏng hết chưa.
Thế là sau một thôi một hồi suy nghĩ hắn nghĩ mình nên đến khu căn cứ số 3 ở gần đây nhất. Dù sao hắn cũng không sợ súng đạn nữa rồi. Đến đạn đại pháo thì chưa biết thế nào nhưng hắn đoán cũng có thể ngạnh kháng mấy loại pháo không quá 150mm.
Ngay hôm sau, hắn để Ngọc Trân ở nhà canh giữ, dù sao với cái rừng rậm khổng lồ này dù có là loại zombie biết nói da dày thịt béo lao vào thì cũng chỉ có một con đường chết, thời gian qua Ngọc Trân sau khi tiến hóa dị năng thì dị năng của nàng vẫn tăng lên đều đều do hắn vẫn chăm chỉ cày quốc nha. Vậy nên hắn mới an tâm chỉ mang theo Diệp Liên và hai cái tiểu loli.