Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế

Chương 79: Tiếng thở dốc !!!



Họa Y đang ngủ một giấc ngon lành, bỗng dưng nàng tự nhiên mơ thấy mình mắc tè, nhưng cả cơ thể nặng nề vô cùng khiến nàng không thể chạy đi ra nhà vệ sinh được.

Cuối cùng nàng không nhịn được mà tè dầm, rồi nàng giật mình tỉnh dậy, cơn sướng dưới l-n đột nhiên đánh úp đến như muốn đánh bay tâm trí nàng, hóa ra là l-n nàng vừa lên đỉnh trong vô thức nên nàng mới mơ đến việc mình sắp tè dầm.

Con c-c to lớn của Hoàng Thiên đang dập thật mạnh vào l-n nàng bằng một tư thế vô cùng xấu hổ làm nàng càng thít chặt l-n lại vì sự kích thích.

- Dậy rồi hả con mèo lười này, gọi mãi mới dậy.

Hắn vừa nói vừa nhấp mạnh hơn, có vẻ như hắn muốn kết thúc nên nàng cũng cố gắng đưa đẩy nghênh hợp hắn, miệng thì liên tục kêu rên.

Cũng không lâu lắm, khoảng 20 phút sau, hắn cũng lấp đầy tinh dịch vào l-n nàng. Cơn sướng làm nàng xụi lơ xuống giường.

- Nhanh nào, nhanh nào, con mèo lười này, vẫn chưa đủ à hay thêm lần nữa nha.

- Không … em … em no rồi.

Nàng vừa nói vừa đứng dậy vừa đưa tay che lại l-n mình cứ như sợ hắn cắm vào lần nữa lắm vậy.

- Hôm nay anh sẽ đưa em đến một nơi cách đây khoảng gần 180 km sau đó em sẽ dùng năng lực của mình mở cổng không gian về tới nhà để đưa Giai Kỳ tới đây, lúc đó Giai Kỳ sẽ đảm nhận công việc đào mỏ, này, có nghe không hả, còn đứng đấy mà mút mút.

Thực ra Họa Y vẫn nghe hắn nói đấy chứ nhưng lúc nàng đưa tay xuống l-n, vét nốt tinh dịch của hắn chảy ra ngoài đưa lên miệng mút mút thấy ngon quá nên mới không để ý chút thôi.

Nghe thấy hắn nói, nàng giật mình vội vàng tăng tốc độ thay quần áo. Ở nhà thì mặc thế nào cũng được, không mặc cũng được nhưng khác gì muốn bị hắn bẹp bẹp chết đâu, còn ra ngoài thì phải quần dài áo cao cổ, không có cách, hắn là như thế, nàng cũng không phản đối gì cả, tuy ăn mặc vầy có chút hơi nóng, dù sao bây giờ cũng khoảng gần tháng 4 rồi.

Hai người ăn sáng cùng mọi người xong lên đường.

- Họa Y, bây giờ em có thể mở cổng tối đa là bao nhiêu khoảng cách.

- Em chưa thử bao giờ nhưng trong vòng 500 km là thoải mái, xa hơn thì em không rõ lắm, nhưng thêm 100-200 km nữa chắc vẫn được. Nếu như theo lời anh nói là khoảng cách chỉ có khoảng 180 km thôi thì có khi mở được cả một cánh cửa lớn đủ cho xe ô tô đi qua cả tiếng không chừng.

- Ừm cũng không cần lâu như thế đâu. Giai Kỳ nói với anh là cô ấy đang cố gắng kết hợp các loại kim loại khác nhau lại với nhau để tạo ra một loại kim loại mới tốt hơn nữa, thanh trường thương của anh cũng cần có vật liệu mới để tu sửa, nó trông rách nát quá rồi, chỗ này sứt tí chỗ kia sứt tí, may sao hoa văn họa tiết trông khá đẹp không thì chẳng khác nào đả cẩu bổng của bang chủ cái bang rồi.

- Thế là anh định đi tới vài nơi khác nữa hả.

- Ừm, sao thế.

- Ứ đâu, hổng chịu đâu, ngồi xe cả ngày vậy có mà chán chết đi được ấy, không biết, cho em về, cho em về !!!

- Hehe, thế em muốn chơi một trò cho đỡ chán không.

- Trò gì anh mau nói em nghe xem làm.

- Trò này có tên là xe chấn. Em muốn thử không.

Hắn dừng xe lại kéo nàng sang ngồi lên đùi mình.

- Trò gì mà em phải ngồi lên đùi anh mới chơi được chứ.

Giai Kỳ ngây thơ vẫn chưa biết gì xảy ra, có lẽ là do chưa được Diệp Liên chia sẻ kinh nghiệm rồi.

- Trò này nè kaka.

Hắn vừa nói vừa lôi con c-c to đùng ra khỏi quần.

- Xấu xa, sắc lang, lưu manh, vô sỉ, ….

Mặc kệ cho nàng phản kháng, hắn vẫn tụt quần nàng ra, bắt nàng ngồi hướng mặt ra cửa sổ rồi chỉnh tư thế y như lần trước xe chấn cùng Diệp Liên, căn thật chuẩn rồi kéo xuống.

Thế là chuyến đi này Họa Y không thấy nhàm chán tí nào cả, cái l-n nàng tuy không bị đ-t phầm phập vì tư thế có hơi chút bất tiện nhưng chỉ cần con c-c to lớn trong l-n nàng là đầu óc nàng như đang bay lên, hình như linh hồn nhỏ bé của nàng đang dần dần bay lên trên khoảng không tĩnh lặng, những cơn gió phiêu phiêu thổi qua, những đám mây bồng bềnh vây lại xung quanh nàng, cứ thế đi lên rồi lại đi lên. Không có tới hạn, càng không có kết thúc, tựa như sinh mạng hành trình vô hạn kéo dài vậy.

Họa Y không biết bay bổng bao lâu đột nhiên hắn dập mạnh lên một cái làm nàng tụt mẹ xuống đất!!!

- Anh, xấu xa, toàn trêu em thôi.

- Tới nơi rồi, còn tính nhún mông tới bao giờ nữa.

Thì ra trong cơn sướng bồng bềnh, nàng cứ thế tự mình nhún mông không biết mệt mỏi, điều này càng làm nàng đỏ mặt hơn, nàng đứng dậy, rút con c-c ra khỏi l-n vẫn chưa được lên đỉnh làm nàng cảm giác trống vắng thiếu thốn vô cùng, cái l-n nàng vẫn còn mấp máy hai bên mép thịt như muốn đòi lại cây kẹo thịt ngon lành của nó vậy.

Nàng và hắn chỉnh đốn lại trang phục rồi mới xuống xe, nơi này là một khu mỏ bỏ hoang, theo tư liệu được cung cấp thì trong này có một con zombie biến dị đặc biệt có thể ăn kim loại để cường hóa cơ thể.

Phòng ngự của nó quá cao nên căn cứ số 3 không thể giết nó cũng không thể đuổi nó đi, đành bỏ qua nơi này. Nơi này theo thống kê thì còn chưa đi vào hoạt động chính thức 1 tuần thì mạt thế bắt đầu.

Mà theo như sản lượng dự đoán, nơi này có thể khai thác được khoảng 5 triệu tấn sắt mỗi năm, cũng coi như là một mỏ kha khá rồi. Mỏ sắt này dài khoảng 3 km và rộng 2 km, có độ sâu trung bình khoảng 3-3,5km, ước tính có thể khai thác được 90 triệu tấn sắt.

Theo như thống kê thì nơi này sẽ khai thác xong trong vòng 18 năm nếu như có đủ công nhân và số giờ làm đầy đủ.

Nhưng nếu đã có Giai Kỳ thì nơi này cơ bản chỉ cần muốn là lấy được thôi.

- Trước tiên phải xử lý mấy thứ ngáng chân đã, lâu lắm rồi không được dùng toàn lực, thân thể này cũng sắp rỉ sét rồi. Mong cái thứ bất tử như trong tài liệu kia viết có thể chịu đòn chút. Em về nhà trước đi đứng đây một mình nguy hiểm lắm, về nhà rồi mở cổng không gian nhỏ nhỏ trên cao rồi xem như trước lúc nào anh xử lý xong rồi ra sau.

- Vâng, anh nhớ cẩn thận đó.

Đợi nàng đi khuất vào trong cánh cổng và đóng lại hắn mới tới gần khu khai thác quặng sắt này.

Hắn vừa đi vừa lấy trường thương gõ lung tung vào mọi thứ xung quanh tạo ra tiếng vang thật lớn.

- Nào nào thằng nhóc, ra đây xem nào, nhanh nào nhanh nào.

Hắn đã có chút không bình tĩnh, cmn chứ hắn đứng gõ 10 phút rồi chưa thấy cái qq gì nữa mới tài. Đi quanh một lúc thì hắn thấy một cái hố có vẻ như là nơi khai thác sắt lên chăng hắn không suy nghĩ nhiều mà nhảy xuống.

Nhưng cmn, hắn thấy tâm 10 giây rồi mà vẫn chưa rơi xuống tới nơi ( khoảng 500m ), cmn không ổn, hắn vội dùng trường thương đâm mạnh vào cái vách gần đó để giảm tốc độ rơi lại, chấn động cũng không ảnh hưởng hắn lắm.

Hắn đạp vào vách đá, rút trường thương ra rồi thuận thế nhảy bay qua vách đá phía đối diện, tiếp tục đâm trường thương vào vách đá rồi lại lặp lại động tác như ban nãy. Cmn như vượn leo cây luôn rồi.

Không bao lâu hắn cũng rơi xuống dưới đáy, cmn lần sau nhất định đi thang máy, không nghịch ngu thế nữa, tí thì hỏng người, tuy rơi xuống không sao nhưng không bị bụi bẩn phủ kín người mới là lạ, hắn còn phải làm xong chuyện này rồi tiếp tục lên đường chơi xe chấn với Họa Y đây, không rảnh mà đi tắm lần nữa.

Hoàng Thiên đi vào thăm dò bên trong một lúc, ánh sáng từ những chiếc bóng đèn không biết lấy nguồn điện ở đâu đây, có lẽ là từ nguồn điện dự trữ chăng, dù sao nơi này mới bị zombie biến dị đặc biệt kia chiếm thôi.

Đi được một đoạn nữa hắn nghe thấy … tiếng thở dốc !!!

Cmn là tiếng thở giống, đúng như kiểu hắn thở dốc lúc đang điên cuồng đ-t vào l-n Mộng Dao những phát cuối cùng vậy!!!