Chương 1094
Chẳng mấy chốc, Tông Thủ và ông lão kia đã biến mất.
Diệp Quân nhìn cô gái có vết bớt, cười nói: “Cô nương, ta cũng phải đi rồi! Sau này gặp lại!”
Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, do dự không nói.
Diệp Quân biết cô gái này không thích nói chuyện, nên không nói thêm gì nữa, đang định rời đi thì thời không bên cạnh cô gái tách ra, một ông lão áo trắng đi tới, phía sau ông ta còn có chín cường giả thần bí mặc áo giáp vàng.
Nhìn thấy ông lão này, Diệp Quân hơi bất ngờ.
Khí tức của ông lão áo trắng cực kỳ mạnh mẽ, đối phương vừa đi ra, trời đất đều trở nên hư ảo.
Cấp bậc Thần Đế!
Diệp Quân hơi kinh ngạc.
Không ngờ lại gặp một cường giả cấp bậc Thần Đế ở đây.
Ông lão áo trắng nhìn Diệp Quân, sau đó nhìn cô gái có vết bớt: “Tiểu thư, tộc trưởng bảo thuộc hạ tới đón cô!”
Cô gái có vết bớt khẽ gật đầu, sau đó đi về phía đường hầm thời không, lúc định bước vào, cô ấy đột nhiên dừng lại, rồi quay người nhìn Diệp Quân, thấy cô ấy quay lại, Diệp Quân cười nói: “Cô nương, sau này gặp lại!”
Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, định nói gì đó, nhưng Diệp Quân đã quay người rời đi.
Thấy Diệp Quân rời đi, cô gái có vết bớt trầm mặc một lúc, cuối cùng không nói gì mà quay người rời đi.
Ông lão áo trắng nhìn Diệp Quân cách đó không ra, rồi cũng rời đi.
Diệp Quân xuống núi, lúc này, An Nam Tịnh xuất hiện trước mặt hắn.
Diệp Quân cười nói: “Thật xin lỗi tiền bối, ta không lấy được Bất Khuất Cốt!”
An Nam Tịnh gật đầu: “Không sao, vậy càng tốt!”
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: “Nếu không có ý thù địch, thì cần gì Bất Khuất Cốt?”
Diệp Quân cười lớn.
An Nam Tịnh nói: “Ta đưa cậu đến một nơi khác!”
Diệp Quân hỏi: “Chiến trường Hư Chân thế nào rồi?”
An Nam Tịnh đáp: “Vẫn ổn!”
Vẫn ổn!
Diệp Quân im lặng.
An Nam Tịnh nói: “Đừng nghĩ nhiều, nhiệm vụ cấp bách nhất bây giờ là nâng cao thực lực!”
Diệp Quân gật đầu: “Ừ!”
Hắn biết, kẻ thù của hắn là Chân vũ trụ.
Hắn chắc chắn sẽ không coi thường Chân vũ trụ, hắn cũng không có tư cách coi thường Chân vũ trụ.
Diệp Quân hỏi: “Chúng ta đi đâu?”
An Nam Tịnh đáp: “Núi Táng Thần!”
Diệp Quân hơi tò mò: “Núi Táng Thần!”
An Nam Tịnh gật đầu.