Chương 1116
Kệ đi!
Đánh đã rồi tính sau!
Gặp chuyện gì thì để Tháp gia gánh chín phần, mình gánh một thôi.
Tiểu Tháp: “…”
Trong mắt tất cả mọi người, Diệp Quân tay phải cầm kiếm, tay trái cầm tháp xông về phía thanh kiếm kia.
Ầm!
Bỗng chốc, một màn kim quang từ trên trời tản ra, một người và một tháp bay vút ra phía chân trời.
“Đệch! Đệch! Ngươi là thứ chuyên gây họa… thứ khốn kiếp nhà ngươi… ngươi không phải là người, ngươi còn xấu xa hơn cha ngươi nữa….”
Trên mặt đất, Kiếm Chủ Vĩnh Hằng nhìn thanh kiếm này chém tới bằng ánh mắt bình tĩnh.
Không phải là Chân Thần.
Kiếm Chủ Vĩnh Hằng khẽ cười: “Cũng được, Chấp Kiếm Nhân, ta đã muốn đấu với ngươi một trận từ lâu rồi!”
Dứt lời, ông ấy phất tay áo, hóa thành một đạo kiếm quang bay vút lên trời!
Vù!
Kiếm phá trời cao!
Những cường giả của Vĩnh Hằng Kiếm Tông đều nhìn chăm chăm lên bầu trời.
Sưu tổ có thể đánh bại được Chấp Kiếm Nhân này không?
Không chỉ mình Vĩnh Hằng Kiếm Tông, tất cả mọi người đều có cùng câu hỏi này.
Dưới sự chứng kiến của mọi người, Kiếm Chủ Vĩnh Hằng đâm một nhát vào kiếm Chấp Pháp kia.
Ầm!
Trời đất nứt toác!
Hai loại kiếm ý khủng bố lan tràn trong không gian, tuy không cố tình đối phó với thế giới này nhưng cả vùng Táng Thân đang bắt đầu vỡ vụn rồi sụp đổ.
Thế giới này không chịu nổi kiếm ý của hai người!
Ở sâu trong tinh không xa vời vợi kia, vô số thời không tan vỡ, tinh hà tịch diệt, vũ trụ cuộn trào.
Bên dưới, Kiếm Chủ Vĩnh Hằng bỗng cười lớn, ông ấy chỉ tay về phía kiếm Vĩnh Hằng.
Ầm!
Kiếm Vĩnh Hằng rung lên bần bật, sức mạnh khủng bố đẩy lùi kiếm Chấp Pháp kia vào trong đường hầm thời không.
Mà lúc này, Kiếm Chủ Vĩnh Hằng bỗng nhoáng người, hóa thành một đạo kiếm quang đánh vào trong Chân vũ trụ!
Đánh vào Chân vũ trụ?
Ai nấy đều nhìn chằm chằm đường hầm thời không kia!
Keng!
Bấy giờ, trong đường hầm thời không kia vang ra tiếng kiếm kêu, một thi thể chầm chậm rơi xuống từ trong đó.
Thấy cảnh này, các cường giả Vĩnh Hằng Kiếm Tông ở bên dưới đều tái mặt!