Chương 1120
An Nam Tịnh khẽ gật đầu, ánh mắt tán thưởng. Tuy lần này Diệp Quân vẫn chưa Nhập Phàm nhưng đã rất gần rồi, chỉ cần một bước ngoặt nữa là dễ dàng bước vào Phàm Cảnh!
Cần phải chiến đấu!
Lúc này, Diệp Quân lại kiên định nói: “Nếu cho ta một cơ hội nữa, ta vẫn sẽ chọn chiến đấu!”
Tiểu Tháp bỗng nói: “Ngươi muốn chiến thì cứ chiến, lần sau đừng mang theo ta, được không?”
Diệp Quân cười gượng: “Tháp gia, ngươi không sao rồi à?”
Tiểu Tháp bực mình: “Chưa chết!”
Diệp Quân chân thành nói: “Ta biết với thực lực của Tháp gia, một Chấp Kiếm Nhân nhỏ bé sao có thể làm gì được ngươi cơ chứ?”
Tiểu Tháp bình thản: “Ngươi đừng mất công nịnh ta, Tháp gia ta sống bao nhiêu năm qua, không tiếp chiêu này của ngươi!”
Diệp Quân cười ha hả, sau đó nhìn An Nam Tịnh: “Tiền bối, người dẫn ta đến đây là để ta xem trận chiến giữa Kiếm Chủ Vĩnh Hằng và Chân Thần sao?”
An Nam Tịnh gật đầu: “Đi, tới nơi cuối cùng!”
Diệp Quân vội hỏi: “Nơi nào ạ?”
An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: “Thành Chư Thiên Vạn Giới!”
Diệp Quân nhíu mày: “Thành Chư Thiên Vạn Giới sao ạ?”
An Nam Tịnh gật đầu: “Đi đấu bảng Chư Thiên, đánh đến khi giành hạng nhất”.
Đấu bảng Chư Thiên!
Diệp Quân do dự rồi hỏi: “Đánh tới hạng nhất được lợi ích gì ạ?”
An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: “Cậu có muốn cưới thêm một thê tử nữa không?”
Diệp Quân sững người.
Nói gì vậy?
Cái này…
An Nam Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Đánh được đến hạng nhất thì ta và cha cậu sẽ giúp cậu nghĩ cách để cậu cưới thêm một thê tử nữa!”
Diệp Quân chần chừ, nói: “Tiền bối, chuyện này…”
An Nam Tịnh bình tĩnh nói: “Đánh hay không tùy cậu. Từ bây giờ ta sẽ không đi theo cậu nữa, ta cũng đã cho ba mươi sáu người mà mẹ cậu để lại bảo vệ cậu trở về thần điện Hư Chân rồi. Đánh được đến hạng nhất thì trở về vũ trụ Quan Huyên”.
Nói xong bà ấy quay người định bỏ đi.
Lúc này, Diệp Quân vội nói: “Tiền bối, ta đã có Tiểu Ca rồi! Chuyện thê tử…”
An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: “Thế cậu muốn Tịch Huyền cô nương kia gả cho người khác không? Cả Thiên Thiên cô nương nữa, cậu có muốn bọn họ gả cho người đàn ông khác không?”
Diệp Quân sững người.
An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân, truy hỏi: “Mong vậy không?”
Sắc mặt Diệp Quân hơi mất tự nhiên, hắn thầm nói: “Tháp gia, ngươi nói gì đi chứ!”
Tiểu Tháp: “…”
Tiểu Tháp cũng hơi ngẩn người, ta nói gì được chứ!