Chương 1192
Trước mặt hắn chỉ còn lại ba thanh phi kiếm.
Địa Hoả!
Thiên Lôi!
Thần Tiêu!
Diệp Quân nhìn ba thanh kiếm trước mắt, cơ thể hơi run rẩy.
Mà bên kia, tất cả đệ tử Kiếm Tông đều siết chặt hai tay, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Đại sư huynh Trần Quan Tử đứng đầu nhìn ba thanh phi kiếm phía xa với ánh mắt mờ mịt, y siết chặt tay phải, người cũng đang run rẩy.
Những hình ảnh trước đây xuất hiện trong đầu.
“Đại sư huynh, sao tay huynh lại gãy thế?”
“Đại sư huynh, sao huynh không thích nói chuyện?”
“Đại sư huynh, thần linh ở Chân vũ trụ thật sự rất mạnh sao?”
“Đại sư huynh, khi nào đệ mới có thể đi đến chiến trường Hư Chân?”
“Đại sư huynh, những sư huynh đệ ở mộ kiếm đều là chết trận ư?”
“Đại sư huynh, nếu có một ngày ta chết ở chiến trường Hư Chân thì đừng nói với cha mẹ ta, họ chỉ có một đứa con là ta thôi…”
“…”
Trên mặt Trần Quan Tử chợt có hai hàng chất lỏng trong suốt chậm rãi chảy xuống.
Các đệ tử của Kiếm Tông siết chặt hai tay, nước mắt liên tục chảy xuống, đặc biệt là một vài kiếm tu trẻ tuổi vừa đến nơi này từ thư viện, trước kia, họ được tông môn bảo vệ, không cho đến chiến trường Hư Chân, nên họ chưa từng trải qua sinh ly tử biệt thế này. Mà chuyện lần này cũng cho họ biết, chiến tranh tàn khốc hơn trong tưởng tượng của họ rất nhiều!
Các cường giả còn lại của vũ trụ Quan Huyên cũng đều im lặng không nói gì.
Lúc này, họ mới biết ba nghìn vạn năm qua, sự hoà bình của vũ trụ Quan Huyên đều do các tiền bối dùng mạng đổi lấy.
Ở phía xa, mấy người nhóm Gia Cát Hạo Nguyệt cũng im lặng.
Bọn họ không ngờ kiếm tu đến từ vũ trụ Quan Huyên này lại khí khái đến thế.
Dù có chết cũng không chịu thua!
Gia Cát Hạo Nguyệt nhìn đám kiếm tu phía xa, gã chợt hiểu vì sao vũ trụ Quan Huyên có thể giằng co với Chân vũ trụ nhiều năm như thế.
Thứ mà vũ trụ này không thiếu nhất chính là người có khí phách, người của vũ trụ Quan Huyên còn cứng đầu hơn cả tộc Bác Thiên năm đó!
Trong hư không, một người phụ nữ nhìn chằm chằm phía xa, im lặng không nói một lời.
Người này chính là An Nam Tịnh!
Ở đối diện bà ấy không xa còn có một người phụ nữ nữa, người này chính là An Vương đến từ Chân vũ trụ!
Ngoài ra sau lưng bà ta còn có ba ông lão áo đen.
An Vương nhìn thoáng qua An Nam Tịnh, sau đó nhìn về phía Diệp Quân, im lặng.
Mới mấy tháng trôi qua, kiếm tu này đã đạt tới mức độ nào rồi?
An Nam Tịnh nhìn Bát Uyển ở sau lưng Diệp Quân, bà ấy nhất thời cau mày.