Chương 1203
Đại trưởng lão làm tâm điểm của mọi ánh mắt thì do dự như muốn khuyên can, nhưng rồi nghĩ đến gì đó mà nhìn Hám Tông, thấy cậu ta cũng đang nhìn lại.
Ánh mắt ấy khiến ông ta đánh cái rùng mình.
Bỗng nhiên nhớ tới Đại trưởng lão đời trước.
Thế là ông ta thốt lên: “Nếu đã là đại ca của tộc trưởng thì chúng ta phải giúp đỡ mới đúng!”
Các trưởng lão khác nghe thấy vậy thì đực mặt ra đầy khó tin.
Đại trưởng lão trúng gió gì vậy?
Hám Tông cũng không khỏi kinh ngạc.
Lại nghe Đại trưởng lão nói: “Chư thiên vạn giới đều đã biết việc tộc trưởng nhận thiếu chủ Diệp Quân của vũ trụ Quan Huyên làm đại ca, nay bọn họ gặp nạn, Hám tộc ta không xuất binh tương trợ thì Thiên Bộ sẽ xem chúng ta ra gì? Chư thiên vạn giới sẽ xem chúng ta ra gì? Họ sẽ cười nhạo Hám tộc yếu đuối nhu nhược, không có nghĩa khí, chế giễu tộc trưởng chỉ kết nghĩa huynh đệ cho có!”
Lời lẽ khí phách, hùng hồn sục sôi!
Sắc mặt các trưởng lão khác nhìn ông ta xấu xí vô cùng.
Thứ phản phúc!
Hám Tông thì lại mỉm cười, trong mắt ánh lên vẻ tán dương.
Đại trưởng lão mới nhận chức này đúng là hiểu rõ thời thế, biết nhìn đại cục.
Nụ cười của cậu ta khiến Đại trưởng lão thở phào trong lòng.
Cũng may ông ta phản ứng nhanh!
Còn nhớ Đại trưởng lão đời trước chết thế nào không?
Chết vì ngu!
Chết vì thiếu hiểu biết!
Ông ta làm sao có thể giẫm vào vết xe đổ đó?!
Đã sống trong những gia tộc lớn thế này thì phải biết đoán ý người khác, xem cấp trên muốn gì thì mình làm đó, chỉ như thế mới có thể sống lâu.
Thấy Đại trưởng lão đã tỏ thái độ, những người khác rơi vào im lặng.
Không ai ra mặt nữa.
Có thể leo lên được chức vị này thì không phải kẻ ngu xuẩn, họ đương nhiên biết Hám Tông muốn làm gì.
Ai nấy không kiềm được một tiếng thở dài.
Vị tộc trưởng này mặt nào cũng tốt, chỉ có điều quá có nghĩa khí.
Nhưng đã là người đứng đầu một tộc, trượng nghĩa quá lại không phải chuyện tốt!
Chợt nghe Hám Tông lên tiếng: “Các vị trưởng lão, ta biết các vị lo lắng là có nguyên do chính đáng, nhưng như Đại trưởng lão nói, thế nhân đều biết Diệp Quân là đại ca của Hám Tông ta. Hôm nay huynh ấy gặp nạn, nếu ta không ra tay tương trợ thì thế nhân sẽ cho rằng ta và Hám tộc là người thế nào?”
Cậu ta đứng dậy: “Thân là tộc trưởng, ta không thể không màng đến tương lai cả tộc, nên ta quyết định… Sẽ đi đến vũ trụ Quan Huyên một mình!”
“Không được!”
Đại trưởng lão vội can: “Tộc trưởng, đi một mình… Thật sự là quá…”
Hám Tông lắc đầu: “Ý ta đã quyết”.