Chương 1271
Ngay lúc cả cái chết cũng không còn đáng sợ, thì dù ngươi có mạnh hơn nữa, ta cũng sẽ không chùn bước!
Vì kết quả tệ nhất cũng chỉ là chết mà thôi!
Mà trước đó, thần linh dẫn đầu đã chết trận, không còn ai ra lệnh nữa.
Lúc này, một thần linh áo đen chậm rãi bước ra, hắn ta nhìn Diệp Quân và Bát Uyển phía xa, cười dữ tợn: “Chỉ mong kiếp sau ta vẫn sẽ là thần linh của Chân vũ trụ!”
Dứt lời, thân thể và linh hồn hắn ta đột nhiên bốc cháy!
Khí thế liên tục dâng trào!
Hắn ta đột nhiên cười to: “Giết!”
Sau đó, hắn ta đột nhiên biến thành một tia hoả quang lao tới!
Tất cả thần linh sau lưng hắn ta cũng đồng loạt xông lên!
Gần hai vạn khí thế mạnh mẽ dâng lên như nước lũ, tuy chỉ có chưa đến hai vạn thần linh, nhưng lúc này lại như hàng triệu quân mã đồng loạt xông lên, khí thế mạnh mẽ khiến thời không mấy chục nghìn trượng xung quanh vỡ tan!
Liều mạng đánh một trận!
Nhìn hai vạn người kia xông đến, Diệp Quân hít sâu một hơi, cười dữ tợn: “Giết!”
Nói xong, hắn giẫm chân phải xuống đất.
Xoẹt!
Dưới chân có lôi quang xuất hiện.
Mà lúc này, Diệp Quân cũng đã lao đi!
Bát Uyển theo sát phía sau!
Trong nháy mắt, một vài thần linh đã xông lên phía trước đồng loạt ngã xuống, máu tươi bắn tung toé khắp nơi.
Mà Diệp Quân cũng cố hết sức giết ra một con đường máu trong hai vạn người!
Khi hắn dừng lại, sau lưng hắn chỉ còn lại khoảng mười lăm nghìn thần linh.
Tay phải của hắn run rẩy dữ dội.
Giết đến mức nhũn cả tay!
Vì những thần linh này đều không phải thần linh bình thường, họ là thiên tài của Chân vũ trụ, hơn nữa, tất cả đều thiêu đốt linh hồn và thân thể!
Diệp Quân lau đi máu tươi trên khoé miệng, sau đó nhìn Bát Uyển bên cạnh, khoé miệng cô ấy cũng có máu tươi chảy xuống.
Diệp Quân nhỏ giọng hỏi: “Có đau không?”
Bát Uyển vội gật đầu: “Đau!”
Diệp Quân nhìn Bát Uyển, khẽ nói trong lòng: “Tháp gia, dù thế nào cũng đừng để nha đầu này chết trận ở đây với ta!”
Nói xong, hắn xoay người nhìn về phía đám thần linh kia, mà lúc này, bọn họ cũng đang nhìn hắn!
Thần linh áo đen trước đó cũng đã chết trận.
Lúc này, một thiếu niên trông rất non nớt bước ra, cả người cậu ta dính đầy máu, cậu ta nhìn Diệp Quân: “Giết!”
Vào lúc đang định ra tay thì phía chân trời có khí thế đáng sợ dâng trào, cùng lúc đó, một giọng nói vang lên: “Các huynh đệ lùi lại đi, để Hạo Huyên ta ra tay!”
Hạo Huyên!