Chương 1328
Lúc này Bát Uyển đã cởi sạch sẽ.
Cô ấy cũng không tránh Diệp Quân bước thẳng vào trong suối nước nóng, vì nước suối rất trong xanh, dù là một ngọn cỏ dưới nước cũng có thể thấy rất rõ, thế nên thứ mà Diệp Quân nhìn thấy lúc này là cảnh tượng đẹp đẽ.
Diệp Quân quay đầu đi.
Lúc này hắn cảm thấy hình như hơi thở của mình hơi gấp.
Lúc này Bát Uyển cười nói: “Thoải mái quá! Ngươi có muốn xuống không?”
Diệp Quân do dự một lúc rồi nói: “Ờ thì…”
Lúc này một bàn tay bỗng kéo hắn.
Tay Diệp Quân hơi run.
Bát Uyển kéo Diệp Quân vào trong nước, cô ấy nhìn Diệp Quân trước mặt bật cười: “Thật sự rất thoải mái, ta cởi giúp ngươi”.
Nói rồi cô ấy bắt đầu cởi quần áo rộng rãi của Diệp Quân.
Diệp Quân không từ chối nữa.
Chỉ là ngâm mình trong nước nóng rồi, có làm sao?
Ai mà chưa từng tắm suối nước nóng chứ?
Chẳng mấy chốc Diệp Quân cũng trần trụi, hắn nằm trong nước, nước rất ấm, cả người ngâm trong nước, cực kỳ ấm, vô cùng thoải mái.
Diệp Quân dần thả lỏng.
Đánh nhau liên tục vài ngày, cộng thêm tinh thần luôn căng thẳng cao độ khiến hắn hơi mệt mỏi.
Bát Uyển cũng rất vui, cô ấy cứ bơi đi bơi lại ở một bên như một chú cá.
Diệp Quân nhìn Bát Uyển mỉm cười.
Hắn nghĩ hình như như bây giờ cũng không ổn lắm, nhưng khi nhìn thấy nụ cười trên môi Bát Uyển, hắn lại nghĩ mình nghĩ nhiều như vậy làm gì?
Diệp Quân nhắm mắt lại, cảm nhận nhiệt độ của dòng nước, vài tưởng tượng trong đầu hắn dần biến mất.
Nhớ lại khoảng thời gian này, hắn cảm giác như đang nằm mơ.
Hết chuyện này đến chuyện khác, hắn gần như không có thời gian thở.
Mệt mỏi quá!
Có lẽ trận chiến này chỉ vừa bắt đầu.
Nghĩ đến đây, mặt Diệp Quân lại hiện lên vẻ sầu muộn.
Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng cảm nhận được một bàn tay đặt lên ngực mình, cùng lúc đó một mùi hương cơ thể ập đến.
Diệp Quân vội mở mắt ra, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Bát Uyển.
Diệp Quân sửng sốt: “Bát Uyển…”
Bát Uyển mỉm cười, sau đó cô ấy vùi đầu vào ngực Diệp Quân, khẽ nói: “Ta nhớ đến vài chuyện”.
Cảm nhận được nhiệt độ và sự mềm mại khác biệt, cả người Diệp Quân cứng đờ, tim đập nhanh hơn, yết hầu hơi động nói: “Chuyện gì?”
Bát Uyển hơi ngẩng đầu lên, cô ấy nhìn Diệp Quân đang ở gần trong gang tấc, tay phải khẽ vuốt ve ngực Diệp Quân nói: “Ta nhớ đến một tỷ tỷ”.