Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1370





Chương 1286

Nhìn thấy vô số thần linh xông tới, hai tay Bát Uyển siết chặt lại, sắc mặt càng tái hơn. Cô ấy bỗng xông tới trước khiến thời không nổ đùng đoàng.

Đối đầu trực diện!

Vù…

Từng tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, mỗi một lần Bát Uyển hạ nắm đấm đều sẽ có một thần linh nổ tung xác!

Nhũng thần linh còn lại thì xông tới chỗ Diệp Quân ở đằng xa, nhưng đúng lúc này, một luồng khí tức đáng sợ lan tràn trong không khí, ngay sau đó, một cô gái đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân. Chính là Bát Uyển!

Hai tay cô ấy siết chặt, luồng khí thế đáng sợ trào từ trong người cô ấy ra trấn áp tất cả thần linh trước mặt cô ấy!

Sắc mặt của tất cả thần linh đều thay đổi, nhất thời không dám xông lên!

Một thần linh dữ dằn nói: “Các vị, hôm nay không còn đường sống nữa rồi! Nếu đã thế thì phải chết cho oanh liệt một chút! Chân vũ trụ của chúng ta không có kẻ hèn nhát, không có! Ta chết trước!”



Nói đoạn, gã trực tiếp thiêu hồn.

Mấy chục thần linh bên cạnh gã cũng tự thiêu hồn!

Đánh đến bây giờ, bọn họ biết được rằng, muốn ngăn cản được bước chân của hai người này thì bọn họ phải liều mạng.

Nếu đã thế thì liều một phen!

Mấy trăm thần linh đều đồng loạt thiêu hồn, mấy trăm luồng khí tức đáng sợ xộc thẳng lên trời, chấn động trời đất.

“Giết!”

Gã thiếu niên thần linh cầm đầu vừa dứt lời đã hóa thành một tia lửa phóng tới chỗ Bát Uyển.

Sau lưng gã, mấy trăm thần linh cũng cười như điên rồi cùng xông tới.

Chiến đấu đến chết!

Nhìn mấy trăm ngọn lửa bay tới này, Bát Uyển không chùn chân, cô ấy lau vết máu trên khóe miệng, khẽ nói: “Nếu trước khi chết mà được ăn no một bữa thì tốt quá”.



Ăn no!

Cô ấy thật sự muốn ăn một bữa thật no!

Tiếc là đám thần linh kia không cho cô ấy cơ hội.

Thấy vô số thần linh xông về phía mình, Bát Uyển thản nhiên bước tới một bước, không phí bất kỳ lời nào, hai nắm đấm đánh mạnh xuống đất.

Rầm!

Cú đấm này khiến mảng thời không trước mặt cô ấy nổ tung, một làn sóng xung kích đáng sợ lan ra, sức mạnh ghê gớm khiến Bát Uyển liên tiếp lùi sau đến mấy trăm trượng!

Một lát sau, Bát Uyển đứng lại, lau vết máu ứa ra trên khóe miệng rồi nhìn hai cánh tay của mình. Hai cánh tay của cô ấy đã nứt toác, máu tươi không ngừng phun ra, còn máu trên khóe miệng thì có lau thế nào cũng không sạch.

Phía trước cô ấy không xa, đã không còn thấy mấy trăm thần linh kia nữa, thay vào đó là mấy đốm lửa lè tè.

Tất cả chết!

Đám thần linh còn lại thấy thế thì tỏ vẻ đau thương, mắt rưng rưng.