Chương 1456
Từ sau khi Bác Thiên Đạo quay về cũng không biết bị cái gì kích thích mà không nói chuyện với người trong tộc, bắt đầu bế quan tu luyện.
Lúc này ở một diễn biến khác, tất cả cường giả tộc Bách Thiên đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, còn có chút sợ hãi, rất nhiều cường giả đỉnh cấp của tộc Bách Thiên đều đến vũ trụ Quan Huyên, thế nhưng lại chỉ có tộc trưởng trở về.
Tất cả người trong tộc Bác Thiên đều không ngờ thực lực của vũ trụ Quan Huyên lại đáng sợ đến thế, phải biết rằng, những người đi lần này là mười mấy vị Tuế Nguyệt Đại Đế.
Họ đã đánh giá vũ trụ Quan Huyên quá thấp rồi.
Họ không đến vũ trụ Quan Huyên nên không biết chuyện xảy ra vào hôm đó, sau khi Bác Thiên Đạo trở về cũng không nói cho người trong tộc Bác Thiên biết chuyện cụ thể xảy ra ngày hôm đó như thế nào. Vậy nên các cường giả tộc Bác Thiên đều nghĩ rằng chắc chắn hôm đó đã xảy ra một trận chiến kinh thiên động địa gì đó.
Ầm!
Đúng lúc này, khí tức cường đại bỗng bộc phát từ trong người Bác Thiên Đạo, sau khi khí tức này xuất hiện, tất cả các cường giả tộc Bác Thiên đều kinh sợ.
Mệnh Vận Đại Đế!
Thế nhưng vẫn chưa kết thúc, khí tức của Bác Thiên Đạo vẫn không ngừng mạnh lên, thời không xung quanh chấn động, vô cùng hãi hùng.
Thấy thế, các cường giả tộc Bác Thiên đều rời xa chỗ ông ta, không dám làm phiền Bác Thiên Đạo.
Ở một bên khác, trưởng lão của tộc Bác Thiên – Bác Thiên Khuyết trầm giọng hỏi: “Chân vũ trụ đã ra tay với vũ trụ Quan Huyên chưa?”
Một trưởng lão tộc Bác Thiên ở bên cạnh ông ta trầm giọng nói: “Chưa, hôm đó Chân vũ trụ không ra tay với vũ trụ Quan Huyên, sau khi người của chúng ta ra tay thì chúng lập tức rút quân”.
Nghe thế sắc mặt Bác Thiên Khuyết trở nên u ám: “Bị gài bẫy rồi”.
Sắc mặt các cường giả tộc Bác Thiên khác cũng cực kỳ khó coi, lần này bị Chân vũ trụ lừa rồi.
Dĩ nhiên là bên mình cũng có vấn đề, không điều tra kỹ về vũ trụ Quan Huyên mà đã đi đánh úp người ta, kết quả bị người ta tiêu diệt, tất nhiên không ai dám lên tiếng về vấn đề này vì lúc đó người quyết định đi thẳng đến vũ trụ Quan Huyên là Bác Thiên Đạo.
Lúc này ông lão tộc Bác Thiên ở bên cạnh bỗng nói: “Vừa nhận được tin hình như Diệp Quân đó đến Loạn Tinh Giới rồi”.
Bác Thiên Khuyết nhíu chặt mày: “Loạn Tinh Giới?”
Ông lão tộc Bác Thiên gật đầu: “Đúng thế”.
Bác Thiên Khuyết ngờ vực: “Hắn đến Loạn Tinh Giới làm gì?”
Loạn Tinh Giới!
Cho dù là Đại Đế như họ, cũng sẽ không dễ gì đặt chân đến nơi này, nơi đó đặc biệt hơn biên giới, lại có đủ kiểu kiếp nạn. Năm đó quân viễn chinh của Chân vũ trụ muốn chinh phục nơi đó, thế nhưng cuối cùng vẫn phải bỏ cuộc. Nhưng vì nơi đó không đối đầu với Chân vũ trụ nên Chân vũ trụ cũng không cho phép người trong đó ra ngoài. Thế là cho đến nay lối vào nơi đó vẫn được quân viễn chinh của Chân vũ trụ canh giữ.
Ông lão tộc Bác Thiên lắc đầu: “Không biết”.
Bác Thiên Khuyết trầm tư một hồi rồi hỏi: “Hắn đi một mình à?”
Ông lão tộc Bác Thiên nói: “Hình như còn có một người phụ nữ váy trắng đi theo”.
Bác Thiên Khuyết nheo mắt: “Chỉ một người phụ nữ váy trắng?”