Chương 1477
Hai người vừa va chạm đã tách ra, đồng thời rút lui, sau khi lùi khoảng vạn trượng, Trần Quyền dừng lại, ông ta nhìn ông lão áo bào xám phía xa, gằn giọng: “Phương Mộc, ngươi là chim sẻ trực sẵn đấy à?”
Ông lão áo bào xám tên Phương Mộc cười khẩy: “Thần vật như đá Tỵ Kiếp sao ta có thể không động lòng được? Trần Quyền, lúc bình thường thì ngươi và ta năm mươi năm mươi, nhưng bây giờ ngươi vừa chiến đấu với Cố U, thực lực không được bảy phần khi ở trạng thái đỉnh cao, bây giờ ngươi giao đấu với ta không có cơ hội thắng đâu. Nếu ngươi đồng ý giao đá Tỵ Kiếp ra thì ta có thể thả ngươi đi”.
Trần Quyền nhìn Phương Mộc, cười nhẹ: “Ngươi cứ việc thử!”
Phương Mộc nheo mắt, cũng không nhiều lời, người rung lên rồi biến mất tại chỗ.
Thời không trước mặt Trần Quyền tách ra, một luồng sức mạnh đáng sợ quét tới.
Vẻ hung ác lóe lên trong mắt Trần Quyền, ông ta lao về phía trước, tung một nắm đấm về phía Phương Mộc.
Rầm!
Thời không xung quanh sôi trào, sau đó hủy diệt!
Hai người đồng thời kịch liệt lui lại, nhưng một khắc sau cả hai lại lao vào nhau.
Chẳng mấy chốc, trời đất rung chuyển, rồi không ngừng vỡ tan và tiêu biến.
Cứ như vậy, hai người đánh nhau suốt một ngày đêm nhưng không phân thắng bại.
Lại thêm vài canh giờ trôi qua, Phương Mục thấy mình không thể đánh bại Trần Quyền nên lập tức dừng lại, không ra chiêu nữa, nhìn chằm chằm Trần Quyền, sắc mặt vô cùng khó coi.
Ông ta phát hiện ông lão trước mắt còn mạnh hơn mình nghĩ!
Nếu tiếp tục đánh thì sẽ cả hai bên cùng bại!
Nghĩ đến đây, Phương Mộc cũng quyết đoán xoay người, biến mất như một tia sáng trên bầu trời.
Trần Quyền đã có sáu trăm vạn linh nguyên, kiếm lời ổn định chứ không lỗ, không cần phải liều mạng nữa!
Thấy Phương Mộc dứt khoát rời đi, Trần Quyền thở phào nhẹ nhõm, nhưng lúc này nét mặt ông ta thay đổi rõ rệt, ông ta quay người tung ra một quyền.
Rầm!
Kiếm quang bộc phát, Trần Quyền lùi lại ngay lập tức, sau đó lại thấy một luồng kiếm quang nữa phóng tới.
Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm ba mươi nhát!
Rầm!
Trời đất nứt lìa, kiếm quang mạnh mẽ chém thẳng vào người Trần Quyền, ông ta bị đánh bay ra xa nghìn trượng, ông ta còn chưa kịp dừng thì đã lại phải đón nhận một kiếm nữa.
Đạo Kiếm!
Một kiếm rồi lại một kiếm!
Ầm!
Thời không xung quanh Trần Quyền nổ tung, cùng nổ với nó còn có thân xác của ông ta.
Nếu như ở trong trạng thái ổn định, ông ta có thể đỡ được kiếm này của Diệp Quân. Nhưng sau khi liên tiếp đánh nhau với hai người, thực lực chưa bằng năm phần khi toàn lực, đương nhiên ông ta đã không còn là đối thủ của Diệp Quân nữa.