Chương 1481
Diệp Quân nhìn l3n đỉnh núi, trong lòng biết rằng có lẽ đây là Thượng Thanh Tông trong truyền thuyết.
Diệp Quân men theo bậc thang đá xanh trước mặt đi về phía xa, khi tới chân núi, hắn xoay người nhìn về cách đó không xa, bên phải, ngoài phạm vi mấy chục trượng có một tấm bia, trên bia có ba chữ lớn: Thượng Thanh Tông!
Đúng lúc này, trên núi chợt vang lên tiếng đánh nhau, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên, hắn không nghĩ nhiều mà tăng nhanh bước chân, men theo thang đá đi l3n đỉnh núi. Lên đến đỉnh núi, Diệp Quân nhìn thấy người đang đánh nhau ở đó chính là hai tỷ đệ cô gái váy mây lúc nãy.
Đối thủ của họ là một hình nộm sắt đen cầm kiếm sắt, hình nộm cầm kiếm sắt một đấu hai mà vẫn hoàn toàn áp đảo hai tỷ đệ cô gái váy mây, họ gần như không có năng lực đánh trả!
Nhìn hình nộm đó, vẻ mặt Diệp Quân chấn động, thực lực của hình nộm này còn mạnh hơn Trần Quyền lúc trước, nếu ở vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ thì Đại Đế cũng không phải đối thủ của nó!
Lúc này người phụ nữ bí ẩn chợt nói: “Có lẽ đây là thuật hình nộm đã thất truyền từ lâu, ta cũng chỉ thấy trên sách cổ, không ngờ trên đời lại thật sự có phương pháp tu luyện đáng sợ này. Thực lực của hình nộm này đã đạt tới Bán Bộ Đại Đế rồi!”
Bán Bộ Đại Đế!
Diệp Quân gật đầu, thực lực của hình nộm này rất lợi hại, hơn nữa chất liệu tạo nên nó còn rất đặc biệt, trong lúc chiến đấu, sức mạnh của hai tỷ đệ cô gái váy mây tấn công lên người nó mà nó chẳng hề mảy may chút nào!
Lúc này người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Ngươi có thể phát triển ở Loạn Tinh Giới này, nếu ngươi học được hết văn minh võ đạo của nền văn minh Vĩnh Sinh thì càng tốt”.
Diệp Quân cười nhẹ, đang định nói thì lúc này hình nộm phía xa chợt chém vào chàng trai áo trắng, sức mạnh ấy khiến hắn ta bay ra xa nghìn trượng, nhưng nó không đuổi theo hắn ta mà quay lại chém cô gái váy mây.
Thấy hình nộm chém tới, cô gái váy mây biến sắc, cô ấy phất tay áo, một luồng lưu quang bay ra.
Rầm!
Lưu quang vỡ vụn, cô gái váy mây bị hất văng, hình nộm lao về phía trước, dùng kiếm đâm về phía cô ấy, tốc độ của nó thực sự quá nhanh, trong nháy mắt đã tới trước mặt cô ấy.
Mặt cô gái váy mây xám ngắt, cô ấy không thể ngăn được nhát kiếm này!
Nhưng vào lúc này, một bàn tay đột nhiên ôm lấy eo của cô ấy, ngay sau đó một thanh niên xuất hiện trước mặt cô, hắn chém ra một nhát kiếm.
Bùm!
Nhát kiếm này đã ngăn được hình nộm, nhưng sức mạnh từ thanh kiếm của hình nộm lại đẩy cả Diệp Quân và cô gái váy mây ra xa mấy trăm trượng.
Vừa dừng lại, Diệp Quân nhìn tay phải của mình, tay phải đã rách toác, có thể thấy xương trắng lộ ra.
Sức mạnh vô cùng đáng sợ!
Diệp Quân kinh hãi.
Mà lúc này, hình nộm đó lại đột nhiên biến mất tại chỗ.
Thấy cảnh này, Diệp Quân nheo mắt, kéo cô gái váy mây sang một bên: “Cô nương, hình nộm này quá mạnh, cô tránh sang một bên đi kẻo bị thương, để ta đối phó!”
Nói xong hắn lao ra.
Phía sau, cô gái váy mây nhìn Diệp Quân lao ra mà sửng sốt.