Chương 1516
Lúc hai người trò chuyện đã đi tới một đống đổ nát, trên đó có một đám mây đen lớn, trong mây đen thỉnh thoảng có sấm sét lập lòe, chiếu sáng cả tinh không.
Vừa đến gần, Diệp Quân và Nam Cung Tuyết đã cảm nhận được lôi uy ngập trời.
Diệp Quân nhìn đám mây đen, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, không thể không nói, những lôi kiếp ở nơi này quá mức kh ủng bố, nếu so sánh với lôi kiếp ở Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên thì lôi kiếp ở Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên chẳng khác gì trò trẻ con!
Nam Cung Tuyết chỉ về phía xa: “Đây là bí cảnh Tinh Hải, nhưng ta cũng không biết bên thế lực bên trong là gì”.
Diệp Quân cười nói: “Chúng ta đi xem thì sẽ biết thôi”.
Vừa nói, cả hai vừa đi về phía xa, càng đến gần, lôi uy càng cường đại, đè ép khiến người ta hơi khó thở.
Diệp Quân cũng hơi thấp thỏm, lôi kiếp ở đây nhiều hơn rất nhiều so với lôi kiếp ở Thượng Thanh Tông. Nếu như những này lôi kiếp đồng loạt giáng xuống thì đừng nói là hắn, e rằng ngay cả Tháp gia cũng không chống đỡ được!
Tuy rằng có đá Tỵ Kiếp nhưng lúc này cả hai đều hơi căng thẳng.
Đúng lúc này, mấy chục khí tức mạnh mẽ đột nhiên truyền đến từ phía sau!
Diệp Quân quay đầu lại nhìn, là đám người Tuyết Phong đang đuổi theo.
Tiết Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt sắc bén như kiếm, sau lưng ông ta, đám cường giả Tuyết tộc lúc này cũng vô cùng tức giận, tất cả đều lộ ra vẻ hung ác, muốn ăn thịt uống máu của Diệp Quân.
Bọn họ là những cường giả đỉnh cấp, vậy mà lại bị một thằng nhóc lừa gạt! Hơn nữa, nhẫn không gian cũng bị người ta lừa mất.
Đây đúng là nỗi nhục nhã vô cùng lớn với bọn họ!
Nhìn thấy đám người Tuyết Phong, mí mắt của Diệp Quân khẽ giật, cũng không hề do dự, hắn kéo Nam Cung Tuyết quay người bỏ chạy về phía xa.
Lúc đi qua khu vực lôi kiếp, hàng chục đạo lôi kiếp thẳng thừng giáng xuống. Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Diệp Quân và Nam Cung Tuyết đều thay đổi. Ở phía xa, đám người Tuyết Phong vội vàng dừng bước, không dám lại gần khu vực lôi kiếp.
Ngay khi hàng chục đạo lôi kiếp đánh đến đỉnh đầu của Diệp Quân và Nam Cung Tuyết, dường như cảm nhận được điều gì đó, hàng chục đạo lôi kiếp đột nhiên thu lại.
Thấy cảnh tượng này, Diệp Quân và Nam Cung Tuyết đều thở phào nhẹ nhõm, hai người khẽ run lên, rồi biến mất ở cách đó không xa.
Đám người Tuyết Phong ở cách đó không xa cũng sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Lúc này, một ông lão trầm giọng nói: “Hắn có đá Tỵ Kiếp!”
Đá Tỵ Kiếp!
Nghe vậy, mấy người Tuyết Phong trố mắt nhìn nhau, trong lòng khiếp sợ không thôi, bọn họ không ngờ rằng Diệp Quân lại có thần vật như vậy.
Một ông lão trong đó trầm giọng nói: “Hắn đã tiến vào bí cảnh Tinh Hải, bây giờ phải làm thế nào?”
Tuyết Phong nhìn xa xăm: “Đợi!”
Đợi!
Tất cả cường giả của Tuyết tộc đều im lặng, mặc dù biết Diệp Quân đã tiến vào bí cảnh Tinh Hải, nhưng bọn họ không dám tiến vào.
Tiết Phong nhìn chằm chằm bí cảnh Tinh Hải đổ nát phía xa: “Hắn sẽ phải đi ra ngoài!”