Chương 1576
Diệp Quân hoảng sợ muốn phản kháng lại nhưng không thể làm được gì, sức mạnh đó quả thật rất khủng khiếp, dù ở bên ngoài hắn cũng không thể đánh lại sức mạnh này chứ đừng nói lúc này hắn không có tu vi.
Cứ thế Diệp Quân bị sức mạnh đó vây chặt, để mặc nó điên cuồng hút lấy linh nguyên trong người hắn.
Sau khi linh nguyên đó bị hút đi thì biến thành từng cột sáng linh khí lao thẳng vào ngôi chùa như thủy triều.
Không chỉ Diệp Quân mà lúc này bốn phương tám hướng quanh ngôi chùa đều có cột sáng linh khí lao lên trời, sau đó bay vào ngôi chùa.
Cứ thế liên tục khoảng nửa canh giờ, linh nguyên trong người Diệp Quân bị hút cạn, cả người hắn mềm nhũn, không còn chút sức lực nào.
Cướp trắng trợn!
Lúc này Chấp Kiếm Nhân bỗng bước đến bên cạnh Diệp Quân, nàng ta rút con dao găm bên hông Diệp Quân ra, sau đó cúi người nhìn hắn gần trong gang tấc, cười nhạo.
Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân, không nói gì.
Hai người cứ thế trố mắt nhìn nhau.
Chấp Kiếm Nhân bỗng khẽ vỗ vào mặt Diệp Quân: “Yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết nhanh thế đâu”.
Nói rồi nàng ta ném dao găm trên người Diệp Quân, sau đó đứng dậy nhìn về phía ngôi chùa.
Diệp Quân thở phào, nhưng cũng cảm thấy khó hiểu, sao người phụ nữ này lại không giết mình nhỉ?
Đúng lúc này, đột nhiên xảy ra biến hóa, vô số linh khí giữa trời đất không ngừng tụ về phía ngôi chùa, linh khí không ngừng rót vào trong, từng luồng sáng màu vàng bắn ra, cùng lúc đó uy lực đáng sợ bỗng bộc phát từ trong ngôi chùa, sau đó lan tràn khắp không gian xung quanh.
Thấy thế, sắc mặt Chấp Kiếm Nhân thay đổi, nàng ta xoay người lại, sau đó cầm chân Diệp Quân chạy về phía đằng xa.
Diệp Quân: “…”
Chấp Kiếm Nhân kéo theo Diệp Quân chạy đến trước một con dốc, không do dự cả người lăn dưới đất, kéo theo Diệp Quân lăn luôn xuống dưới.
Một lúc sau, hai người ôm lấy nhau, tất nhiên lúc này hai người không hề có bất kỳ suy nghĩ nào khác, vì cả hai đã choáng váng lắm rồi.
Lúc lăn xuống đất bên dưới, uy lực đáng sợ bỗng khiến ngọn núi nhỏ đó chấn động thành từng mảnh.
Nếu hai người chạy chậm một chút nữa thôi thì đã biến thành tro tàn rồi.
Chấp Kiếm Nhân nằm sấp trên người Diệp Quân, nàng ta muốn ngồi dậy nhưng cảm giác cả người đau đớn, không còn chút sức lực.
Vết thương cũ vẫn chưa lành lại xuất hiện thêm vết thương mới.
Vết thương mới thì không sao, chủ yếu là vết thương cũ này khá đặc biệt…
Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân tức giận nói: “Ngươi đứng dậy”.
Diệp Quân vùng vẫy muốn ngồi dậy nhưng cũng chẳng còn sức, hắn mới vừa bị cướp sạch linh nguyên mà!
Thấy Diệp Quân không thể động đậy, Chấp Kiếm Nhân tức giận mà không thể làm gì, nàng ta hung hăng trợn mắt với hắn.
Diệp Quân sững sờ nhìn Chấp Kiếm Nhân gần trong gang tấc.
Lúc này cả người hai người dính sát vào nhau, ngươi có thể cảm nhận được sự mềm mại của ta, ta cảm nhận được sự cứng rắn của ngươi…