Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1639



Chương 1639

Chương 1639

Diệp Quân bỗng cúi người hôn Nạp Lan Ca, không biết tay phải nắm lấy cái gì, lúc này Nạp Lan Ca không chỉ mềm lòng mà cả người cũng mềm nhũn.

Vợ chồng xa nhau lâu ngày…

Chỉ cần làm không chết thì sẽ làm hết mình luôn.

“Vài ngày” sau.

Diệp Quân rời khỏi đại điện, hắn tìm được Diệp Khải, bây giờ Diệp Khải là đối tượng bồi dưỡng quan trọng của vũ trụ Quan Huyên, có tinh vực tu luyện của riêng mình.

Khi nhìn thấy Diệp Khải, Diệp Quân thấy hơi ngạc nhiên, vì hắn nhận ra Diệp Khải đã đạt đến cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên.

Hai huynh đệ gặp nhau trong tinh vực tu luyện, cả hai đều rất vui mừng.

Diệp Khải cười nói: “Diệp Quân huynh, tập luyện chút nhé?”

Diệp Quân bật cười: “Được”.

Hắn cũng muốn luyện với Diệp Khải để xem thử sức chiến đấu của Diệp Khải thế nào.

Diệp Khải nghiêm túc nói: “Diệp Quân huynh, chúng ta đánh một chiêu để quyết định thắng thua”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Diệp Khải bỗng lùi về sau cả trăm trượng, y xòe bàn tay ra, chín Pháp Tắc xuất hiện sau lưng y, sau đó một cánh cổng ánh sáng cổ xuất hiện.

Pháp Môn!

Sau khi Pháp Tắc này xuất hiện, tinh vực tu luyện bỗng sôi trào, từng uy lực đáng sợ liên tục lan tràn ra từ trong tinh không, cực kỳ đáng sợ.

Thấy thế, ánh mắt Diệp Quân hiện lên vẻ kinh ngạc, thực lực của Diệp Quân cũng tiến bộ hơn không ít.

Lúc này Diệp Khải nhìn Diệp Quân ở đằng xa, bật cười: “Diệp Quân huynh, cẩn thận nhé”.

Nói rồi y giơ chân phải lên, cả người biến thành tia cầu vồng dài đánh về phía Diệp Quân.

Sức mạnh của chín Pháp Tắc tụ lại cả người, sức mạnh này lập tức phá vỡ từng tấc nơi tu luyện.

Thấy thế Diệp Quân lại càng kinh ngạc hơn, sức mạnh của chín Pháp Tắc này mạnh hơn hắn nghĩ, cũng không dám xem thường, hắn tiến đến một bước, vung kiếm lên chém.

Năm mươi nhát kiếm thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm chồng chéo lên nhau.

Ầm!

Một tiếng nổ chói tai vang vọng khắp tinh không, sau đó một bóng người liên tục lùi về sau.

Chính là Diệp Khải.

Lúc này tinh vực tu luyện xung quanh vỡ vụn.

Diệp Khải cách đó không xa lùi lại cả ngàn trượng mới dừng lại, chín Pháp Tắc vây quanh bên cạnh y.

Diệp Khải lau vết máu ở khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở đằng xa, cười khổ: “Đánh không lại”.

Y có thể cảm nhận được Diệp Quân chưa đánh hết sức.

Diệp Quân bước đến trước mặt Diệp Khải, hắn khẽ cười, sau đó xòe bàn tay ra, một chiếc nhẫn xuất hiện trước mặt Diệp Khải.

Diệp Khải khó hiểu: “Diệp Quân huynh, đây là?”

Diệp Quân nói: “Một phần truyền thừa thượng cổ ta lấy được lúc ở Loạn Tinh Giới, phù hợp với đệ”.