Chương 1664
Diệp Quân nhìn về phía An Nam Tịnh: “Vẫn còn kế hoạch khác à?”
An Nam Tịnh gật đầu.
Diệp Quân đang định hỏi gì đó thì ngay lúc này, cuối tầm mắt có hai tia kiếm khí bay lên cao, màn trời lập tức bị nứt ra.
Thấy cảnh này, Diệp Quân vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Cô cô!”
Hắn rất quen thuộc với khí thế của hai tia kiếm khí kia, chính là người phụ nữ váy trắng và người phụ nữ áo bào trắng từng cứu hắn lúc trước.
An Nam Tịnh cất lời: “Đi thôi!”
Bà ấy vừa dứt lời, mọi người lập tức biến mất khỏi vị trí vừa đứng.
Cuối chân trời, hai người phụ nữ kiếm tu ngăn cản đám người Tịnh Thần kia, hai người đứng ở đó, trên người tản ra kiếm thế vô cùng mạnh mẽ, tựa như chiến thần, khiến người khác nhìn mà thấy sợ.
Tịnh Thần nhìn chằm chằm hai kiếm tu với ánh mắt nặng nề.
Sắc mặt của ông lão mặc áo đạo sĩ cũng hơi khó coi, không ngờ lại gặp phải hai người phụ nữ này. Đương nhiên ông ta vẫn chưa quên trận chiến ngày đó, hai người trước mắt đã áp đảo mấy vị Đại Đế bọn họ!
Ông ta không cảm nhận được cảnh giới của hai người này, nhưng có thể chắc chắn thực lực của hai người đã vượt xa Mệnh Vận Đại Đế!
Tịnh Thần nhìn về phía Chiêm sư: “Ông ngăn hai người họ được chứ?”
Nghe thấy thế, Chiêm sư nheo mắt, vội nói: “Tịnh Thần, lão phu là thuật sư, ông bảo ta đi đấu tay đôi với hai kiếm tu cận chiến là có ý gì?”
Tịnh Thần sa sầm mặt: “Cho ông thêm một Mệnh Vận Đại Đế nữa!”
Chiêm sư nói thẳng: “Ta cho ông hai Mệnh Vận Đại Đế, ông lên nhé?”
Tịnh Thần nhìn chằm chằm Chiêm sư, Chiêm sư vẫn không hề sợ hãi, chặn đường hai kiếm tu này?
Đùa cái gì vậy!
Có thêm năm Mệnh Vận Đại Đế cũng không ngăn được!
Không phải ông ta không thể liều mạng, nhưng ông ta không thể tự đâm đầu vào chỗ chết được.
Nghe thấy lời của Chiêm sư, sắc mặt Tịnh Thần lập tức trở nên cực kỳ khó coi, Tịnh Thần quay đầu nhìn về phía hai người phụ nữ kiếm tu, ông ta biết, ông ta đã đánh giá thấp thực lực của hai người này rồi.
Người phụ nữ váy trắng ở phía xa chợt cười nói: “Lề mề gì vậy? Các người còn không ra tay thì chúng ta ra tay đấy”.
Dứt lời, bà ấy và người phụ nữ áo bào trắng bên cạnh chợt biến thành hai tia kiếm quang bay đi.
Hai người xông về phía mười mấy Mệnh Vận Đại Đế, hàng trăm Tuế Nguyệt Đại Đế mà không hề có vẻ sợ hãi.
Ánh mắt Tịnh Thần thoáng chốc trở nên lạnh như băng: “Giết!”
Nói xong, ông ta lập tức xông lên.
Đánh hội đồng!
Ở một hướng khác, An Nam Tịnh chợt nhìn về phía Diệp Quân: “Tự bảo vệ tốt cho mình!”
Dứt lời, bà ấy và Mộ Niệm Niệm ở bên cạnh cũng xông lên, Nhị Nha nuốt viên kẹo hồ lô cuối cùng, sau đó đặt Tiểu Bạch xuống trước mặt Diệp Quân: “Các ngươi tự bảo vệ nhau đi!”
Sau đó, cô bé xoay người xông về phía trước, lao thẳng tới chỗ đám Đại Đế kia.
Diệp Quân nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhìn Diệp Quân, hai mắt nhìn nhau.