Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1687



Chương 1687

Thấy thế, Diệp Quân cũng hết sức căng thẳng, lần này hắn không chọn cách đối đầu trực tiếp mà chắn khiên cổ lên trước người.

Dùng thần vật kháng cự!

Ầm ầm!

Chiến ý vô tận vọt tới, Diệp Quân bị đẩy lùi liên tục, trong nháy mắt đã b ắn ra xa mấy vạn trượng, cũng vào lúc này, một bóng người lướt tới trước mặt Diệp Quân, vung quyền đánh thẳng vào tấm khiên cổ.

Rầm!

Diệp Quân nắm tấm khiên cổ lại bị đánh lùi vạn trượng, nhưng hắn còn chưa thể dừng lại thì Chiến Đế lại xuất hiện trước mặt hắn một lần nữa, vung quyền đánh về phía hắn.

Lần này, Diệp Quân đột nhiên thu khiên cổ, chém một kiếm về phía Chiến Đế.

Thấy Diệp Quân ra kiếm, Chiến Đế lập tức nheo mắt, thu quyền, thân mình run lên, lùi lại phía sau.

Nhưng dường như Diệp Quân đã sớm liệu trước, hắn xông lên, chém mạnh về phía Chiến Đế một kiếm dứt khoát.

Chiến Đế lại nhảy vọt ra phía sau né tránh.

Vèo!

Kiếm của Diệp Quân chém vào khoảng không, thời không hứng mọi sức mạnh từ nó.

Diệp Quân liếc nhìn về phía Chiến Đế, sắc mặt âm trầm, hắn đã nhận ra, nếu Chiến Đế không muốn đối chiêu với hắn thì hắn hoàn toàn không thể gây thương tích cho ông ta được, vì tốc độ của ông ta nhanh hơn hắn nhiều.

Tuy hiện giờ cảnh giới của hắn cũng đã là Đại Đế nhưng so với Chiến Đế thì còn chênh lệch quá nhiều.

Lùi lại thật xa, Chiến Đế nhìn Diệp Quân, chau mày, đối mặt với thiếu niên trang bị thần vật đầy mình thế này, ông ta cũng rất đau đầu.

Phải đánh thế nào đây?

Tấn công thì có thanh kiếm sắc bén nhất.

Phòng thủ có tấm thuẫn mạnh nhất.

Lại còn có năng lực tự khôi phục vô cùng đáng sợ.

Ngay cả chính ông ta cũng cảm thấy hết cách, nếu giờ là khi ông ta đang ở thời kì đỉnh cao thực lực thì còn có thể lấy sức mạnh vượt trội tuyệt đối để đè ép và gi3t chết Diệp Quân, nhưng lúc này…

Xa xa, Diệp Quân càng cảm thấy hưng phấn hơn, hắn lại xông tới, chém một kiếm về phía Chiến Đế.

Thấy Diệp Quân đánh tới, Chiến Đế đành phải lùi nhanh lại, kéo dài cự ly.

Rầm!

Một kiếm này của Diệp Quân lại thất bại.

Ngay sau đó, Chiến Đế đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, hắn liền cảm thụ được một lực ép kh ủng bố.

Diệp Quân nâng khiên cổ chống đỡ.

Rầm!

Luồng sức mạnh hùng hậu kia đẩy hắn lùi lại, Diệp Quân hoa mắt lên, chợt một bóng người lóe tới làm hắn cả kinh, vội vã nhấc khiên cổ chống đỡ, nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn tức thì biến đổi, vội vàng quay người định lùi, chỉ tiếc đã không còn kịp, bụng hắn truyền đến một cơn đau dữ dội.

Rầm!

Diệp Quân bị đánh bay ra sau. Khi thân thể hắn bị đánh bay lên, một bàn tay vươn tới, túm lấy khiên cổ của hắn.