Chương 1706
Diệp Quân bước đến trước mặt Chấp Kiếm Nhân, hắn nhìn Chấp Kiếm Nhân vừa xấu hổ vừa tức giận trước mặt, khẽ nói: “Ta không có ý mạo phạm tỷ… Chỉ là ta… Ta cũng không biết… Dù sao thì nhìn thấy tỷ, ta rất vui, chỉ… chỉ muốn hôn tỷ… Ta cũng không biết chuyện này là sao. Có lẽ do tỷ quá đẹp hoặc cũng có thể là do ta quá thích tỷ…”
Nghe Diệp Quân nói, Từ Nhu ở một bên mắt tròn xoe, trong mắt là vẻ khó tin.
Lúc này Từ Nhu lại cảm thấy bất an.
Mẹ kiếp!
Cái tên xấu xa này biết nói mấy lời tình tứ rồi.
Còn gì nữa không?
Nghe Diệp Quân nói thế, vẻ tức giận trên mặt Chấp Kiếm Nhân lập tức biến mất, nhìn Diệp Quân hơi thấp thỏm trước mặt, lòng nàng ta cũng mềm nhũn, thanh kiếm cũng dần rơi xuống khẽ nói: “Lần sau ngươi đừng cợt nhả như vậy nữa”.
Nghe Chấp Kiếm Nhân nói vậy, vẻ mặt Từ Nhu cứng đờ, nàng ta trợn to mắt nhìn Chấp Kiếm Nhân, mặt đầy vẻ khó tin, đây còn là Từ Kính mà mình biết không?
Vẫn là Từ Kính đó sao?
Thôi xong rồi!
Từ Nhu biết người phụ nữ mất não này đã u mê rồi.
Bị hôn thế mà lại không tức giận.
Toang rồi!
Không được!
Không thể để Từ Kính ngày càng chìm vào hố sâu u mê vào đó được.
Nghĩ đến đây Từ Nhu vội nói: “Từ Kính, người đàn ông này rất xấu xa, ta nói cho tỷ biết hắn đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, ta đi theo hắn lâu như thế, ta biết rất rõ tính cách của hắn, hắn có nhiều khuyết điểm, thật sự…”
Chấp Kiếm Nhân nhìn Từ Nhu: “Hắn có khuyết điểm gì?”
Từ Nhu vốn muốn nói gì đó nhưng lời vừa đến bên môi lại nhận ra không biết nên nói gì.
Khuyết điểm?
Diệp Quân có khuyết điểm gì?
Nàng ta nhất thời không nói được gì nhưng công tâm mà nói thì đi theo Diệp Quân lâu như thế, cho dù là cách làm người hay làm việc, Diệp Quân cũng đều có rất năng lực. Mặc dù là thế hệ thứ ba nhưng bản thân hắn lại không hề kiêu ngạo, hơn nữa còn rất cố gắng, là người tài cao đức trọng trong số những người thế hệ trẻ.
Quả thật không có khuyết điểm gì về mặt nhân phẩm.
Tất nhiên bây giờ không có, Từ Nhu cũng phải tìm ra khuyết điểm, nàng ta nói: “Hắn là người rất vô tư, đào hoa, trêu ghẹo rất nhiều phụ nữ, theo lời đại tỷ thì là người đàn ông ấm áp, luôn ấm áp với tất cả phụ nữ…”
Chấp Kiếm Nhân quay sang nhìn Diệp Quân, Diệp Quân khẽ nói: “Ý của tỷ là Bát Uyển sao?”
Bát Uyển!
Nghe Diệp Quân nói thế, Từ Nhu sửng sốt, thầm nói không ổn rồi.
Chấp Kiếm Nhân nhíu mày.