4
Chương 1834
Tô Tử liếc nhìn Diệp Quân đang mỉm cười, cô ấy thấy hơi tò mò, chàng trai này có vẻ như đang rất vui vẻ.
Thần thần bí bí!
Tô Tử lắc đầu, thu tầm mắt lại, tập trung lái xe.
Không lâu sau, Tô Tử đưa Diệp Quân đến một tòa nhà lớn, Diệp Quân nhìn lên đỉnh tòa nhà: Tập đoàn Tô Thị.
Tô Tử nói: “Đi theo tôi!”
Diệp Quân gật đầu, đi theo Tô Tử vào trong. Trên đường đi, có rất nhiều người dừng lại gật đầu chào Tô Tử, kính trọng gọi: Sếp Tô.
Rất nhiều người đang nhìn Diệp Quân với vẻ tò mò.
Tô Tử dẫn Diệp Quân lên tầng cao nhất, sau khi vào văn phòng, một nữ thư ký mang theo rất nhiều tài liệu đi vào. Nữ thư ký nhìn Diệp Quân với vẻ ngạc nhiên, không nói gì, ôm đống tài liệu đến trước mặt Tô Tử, nói: “Sếp Tô”.
Nói xong, cô ta đặt đống văn kiện lớn trước mặt Tô Tử, Tô Tử cầm bút bắt đầu ký tên.
Thấy Tô Tử bận việc, Diệp Quân ngồi sang một bên, tò mò nhìn xung quanh, phòng làm việc này rất lớn, rất ấm áp, xung quanh còn có mùi thơm thoang thoảng.
Một lát sau, Tô Tử buông bút xuống, nói: “Cô ra ngoài đi!”
Thư ký gật đầu, thu dọn tài liệu rồi ra ngoài.
Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Anh còn nhớ nhà mình không?”
Diệp Quân đáp: “Nhớ”.
Tô Tử nhíu mày: “Không có tiền về nhà à?”
Diệp Quân nghĩ một lát rồi nói: “Coi là vậy đi!”
Tô Tử im lặng một lúc rồi nói: “Anh Diệp, tôi nghĩ anh không phải người xấu, chỉ là đang gặp khó khăn thôi. Hay là bây giờ tôi cho anh mượn một khoản tiền trước, để anh về nhà, sau này bệnh tình của anh khá hơn rồi trả tôi cũng được”.
Mặc dù tiếp xúc không lâu, nhưng cô ấy vẫn cảm nhận được người này không phải người xấu, nếu đã không phải người xấu mà còn gặp khó khăn thì cô ấy sẵn sàng giúp đỡ.
Nghe vậy, Diệp Quân vô cùng vui mừng, vội vàng nói: “Vậy thì tốt quá, nhưng tôi không muốn về nhà mà muốn đến một nơi!”
Tô Tử tò mò hỏi: “Nơi nào?”
Diệp Quân nói: “Câu lạc bộ Vô Biên! Tô Tử cô nương, cô hiểu biết rộng, cô có biết muốn trở thành hội viên của câu lạc bộ Vô Biên cần tốn bao nhiêu tiền không? Tôi muốn…”
“Câm miệng!”
Tô Tử đột nhiên quát lớn, nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, trong mắt tràn đầy vẻ tức giận: “Cút!”
Diệp Quân: “…”
Diệp Quân sững sờ tại chỗ.
Tô Tử bỗng nhấn nút, không lâu sau thư ký nữ đó bước vào.
Tô Tử lạnh lùng nói: “Dẫn anh ta ra ngoài”.
Thư ký nữ khá ngạc nhiên, nhất thời ngơ ngác.
Diệp Quân do dự, sau đó định giải thích nhưng Tô Tử bỗng tức giận nói: “Tiểu Tuyết, còn ngây ra đó làm gì?”
Thư ký nữ biến sắc, vội vàng bước đến trước mặt Diệp Quân: “Anh Diệp, mời”.