Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1853



Chương 1853

Diệp Quân cười phá ra: “Chọn hết!”

Mộc Uyển Du ngây ngẩn rồi nguýt hắn: “Có cái búa!”

Cô ấy xoay người muốn đi, nhưng như chưa hết giận mà quay lại đá hắn một cái, tức tối nói: “Anh cứ mơ đi! Tức chết tôi rồi!”

Nhìn Mộc Uyển Du hằm hè trở về phòng.

Diệp Quân tự hỏi.

Có nhiều bạn gái ở hệ Ngân Hà có phạm pháp không ta?

Trên ghế sô pha, Diệp Quân hơi lắc đầu, hắn cảm thấy ở hệ Ngân Hà, “bạn” và “bạn gái” có chỗ khác nhau, nhưng dù nghĩ thế nào hắn cũng không biết khác ở đâu.

Diệp Quân không nghĩ nhiều, tiếp tục ngủ.

Mà ở dưới lầu.

Lúc này Tô Mục đã hoàn toàn trợn mắt há mồm!

Thi thể đầy đất, trong đó bao gồm cả cậu chủ nhà họ Lý – Lý Tử Thần!

Đều đã bị Diệp Quân giết!

Ông già bên cạnh Tô Mục đi sang một bên, nhìn thi thể ông lão bên cạnh thi thể Lý Tử Thần, sau đó trịnh trọng nói: “Ít nhất cũng phải cảnh giới Dao Quang cấp ba!”

Ở Hoa Hạ, cấp bậc tu luyện của Cổ võ giả được chia thành chín cấp, cấp ba không thể coi là cao thủ hàng đầu, nhưng ở thành phố Bạch Vân thì không bị coi là yếu.

Lúc này, ông già đó lại nói: “Một đòn chí mạng!”

Một đòn chí mạng!

Tô Mục im lặng một lát rồi ngẩng đầu nhìn lên lầu, nhíu mày thật chặt.

Rốt cuộc người đàn ông này là thần thánh phương nào?

Thực lực không chỉ mạnh mà làm việc còn rất tàn nhẫn và quyết đoán!

Hắn đi theo Tô Tử, chẳng lẽ thật sự thích Tô Tử?

Trong lòng Tô Mục không khỏi cảm thấy hơi lo lắng.

Một lúc sau, Tô Mục khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa: “Thu dọn chiến trường đi, dọn dẹp sạch sẽ vào, còn nữa, đưa thi thể Lý Tử Thần về nhà họ Lý!”

Ông già do dự một lúc rồi bảo: “Nói là nhà họ Tô làm hay là nói là cậu Diệp Quân làm ạ?”

Tô Mục nổi giận: “Đương nhiên là nhà họ Tô làm rồi, người ta đã giúp chúng ta việc lớn như vậy, nhà họ Tô lại không gánh nổi chút trách nhiệm này sao?”

Ông lão gật đầu: “Đã hiểu”.

Nói xong ông ta lui đi.

Nhà họ Lý.

Lý Minh Bác chủ nhà họ Lý nhìn thi thể Lý Tử Thần trước mặt, hai tay siết chặt, vẻ mặt cực kỳ âm trầm.

Ở nơi không xa phía trước Lý Minh Bác có một người đàn ông trung niên.

Lý Minh Bác nhìn ông ta, lạnh lùng nói: “Lai lịch của người đó là gì?”

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Chưa điều tra ra được ạ”.

Lý Minh Bác khẽ nhíu mày: “Chưa điều tra ra được?”