Chương 1901
Diệp Quân khẽ gật đầu, hai người tiếp tục đi lên đỉnh núi, lúc đến đỉnh núi chính, Diệp Quân quay đầu lại nhìn, phóng tầm nhìn ra xa có thể nhìn thấy phong cảnh của cả thành phố này.
Phong cảnh tuyệt đẹp.
Diệp Quân nở nụ cười, chủ nhân bút Đại Đạo lại biết chọn địa điểm ghê, ngày nào cũng tu luyện ở nơi này, ngắm nhìn phong cảnh cũng rất vui vẻ.
Hai người đi đến hai ngôi chùa ở đằng xa.
Hiêu Hiêu nhìn hai ngôi chùa cách đó không xa nói: “Ngôi chùa nổi tiếng nhất ở núi Phạn Tịnh là Thích Ca Điện và Di Lặc Điện trên đỉnh núi. Có một hẻm núi Kim Đao bắt ngang qua giữa hai điện lớn này, kiến trúc ở nơi này chắc chắn là tuyệt đỉnh của đỉnh núi, vì vậy chùa ở núi Phạn Tịnh cũng trở thành những ngôi chùa cao nhất thế giới”.
Hai người vừa nói vừa đi đến Thích Ca Điện, có rất nhiều người đi viếng nhang ở đây.
Diệp Quân dẫn Hiêu Hiêu bước vào đại điện, hắn nhìn xung quanh một lượt, không nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo.
Lẽ nào không ở đây?
Diệp Quân nhíu mày.
Nhưng đúng lúc này như cảm nhận được gì đó, hắn bỗng xoay người lại nhìn về phía cửa, có một người đàn ông đứng ngoài đó, người đàn ông đang cầm chổi quét dọn…
Nhìn thấy người đàn ông, Diệp Quân sửng sốt.
Người đàn ông cũng ngơ ngác.
Ngay sau đó người đàn ông ném cây chổi đi, tay phải để ra sau lưng, bỗng chốc khí chất cao thủ tràn ra.
Diệp Quân vội bước sang, hắn nhìn người đàn ông nói: “Tiền bối… quét dọn hả?”
Người đàn ông nghiêm túc nói: “Tu đạo tu đạo, quét sân cũng là một kiểu tu hành, cậu không hiểu được đâu”.
Lúc này bỗng vang lên giọng của một hòa thượng: “Ngươi lại đang lén lười biếng, ngươi có muốn ăn cơm nữa không hả?”
Diệp Quân: “…”
Người đàn ông trước mặt Diệp Quân vừa nghe đến hai chữ ăn cơm, sắc mặt lập tức thay đổi, vội nói: “Xong ngay đây”.
Nói rồi ông ta tiếp tục quét sân.
So với thể diện thì cái bụng vẫn quan trọng hơn.
Nhìn người đàn ông trước mặt, Diệp Quân lặng thinh.
Người đàn ông này chính là chủ nhân bút Đại Đạo.
Diệp Quân không ngờ chủ nhân bút Đại Đạo lại thê thảm đến mức này, còn thảm hơn cả mình.
Hơn nữa hình như tu vi của chủ nhân bút Đại Đạo cũng bị phong ấn rồi.
Diệp Quân bước sang, sau đó hỏi: “Tiền bối, ông…”
Người đàn ông nhìn Diệp Quân: “Sao cậu lại chạy đến đây?”
Diệp Quân nói: “Đến thừa kế hệ Ngân Hà”.
Người đàn ông nói: “Ồ”.
Diệp Quân suy tư một lúc, sau đó nói: “Chúng ta nói chuyện một lát được không?”
Người đàn ông bình tĩnh nói: “Nói chuyện gì?”
Diệp Quân nói: “Tiền bối có thể khôi phục tu vi giúp ta không?”