Chương 1996
Không thể vội!
Tu luyện cũng giống như học tập, không thể hoàn thành trong nháy mắt.
Bây giờ mình muốn từ bỏ tất cả chấp niệm là chuyện không thể nào.
Đương nhiên hắn cũng không nên trốn tránh chấp niệm của mình.
Cũng như niềm tin kiếm đạo vô địch, hắn có thể lập tra một mục tiêu như thế, nhưng lại không thể phát triển thành một chấp niệm.
Hoàn thành hết khả năng!
Nếu cuối cùng có thể vượt qua Tứ Kiếm đương nhiên là rất tốt, còn không thể thì cứ tiếp tục cố gắng thôi. Chứ không phải mang tâm lý nếu không vượt qua thì phải làm sao.
Chấp niệm bắt đầu từ trái tim!
Nếu tâm lý không vững thì chấp niệm sẽ trở thành ác niệm, hại người hại mình.
Nghĩ thế, Diệp Quân nở nụ cười.
Tối nay thu hoạch được nhiều lắm.
Lúc này cơn buồn ngủ cũng ập đến, Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt, không lâu sau đó đã chìm vào giấc ngủ.
Diệp Quân không phát hiện quanh người hắn phát ra kiếm ý nhàn nhạt, những kiếm ý này khác trước kia, sau khi bọn chúng tản ra cũng không để lộ phong mang như trước, mà hoà làm một với đất trời như không khí, nhanh nhẹn và lạnh lẽo.
Mà lần này, sức mạnh phong ấn bí ẩn kia cũng không xuất hiện trấn áp lần nữa.
Sau lưng Diệp Quân không xa có hai cô gái.
Một cô gái trong đó là Từ Nhu!
Từ Nhu nhìn Diệp Quân bằng nét mặt phức tạp.
Bên cạnh Từ Nhu chính là Từ Chân.
Từ Chân vẫn đang mặc áo choàng tắm, xinh đẹp không thể tả.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “hi nãy Đại tỷ nói đến chấp niệm với hắn, có lẽ hắn đã thông suốt được một vài chuyện rồi”.
Từ Chân gật đầu cười nói: “Thiên phú còn tốt hơn cả Tiểu Thụ nữa”.
Thật ra cô ta hơi bất ngờ, vì cô ta không nghĩ Diệp Quân lại có thể đột phá, thiên phú này còn hơn cả Bát Uyển trước đây.
Từ Nhu cười nói: “Đại tỷ, tỷ cảm thấy con người hắn thế nào?”
Từ Chân nhìn Diệp Quân: “Không tệ”.
Từ Nhu nắm tay Từ Chân, cười nói: “Chỉ thế thôi à? Hắn là người Tiểu Thụ và Tiểu Kính chọn đấy!”
Từ Chân khẽ cười: “Tốt bụng”.
Từ Nhu liếc Từ Chân: “Chỉ thế thôi sao?”
Từ Chân dịu dàng véo mặt Từ Nhu, cười nói: “Vậy muội tự nói xem”.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân, bình tĩnh cất lời: “Coi như hắn biết điều không động chạm đại tỷ”.
Từ Chân cười đáp: “Hắn sẽ không làm thế”.
Từ Nhu thắc mắc: “Vì sao? Lúc trước khi Bát Uyển đòi làm với hắn, hắn không hề từ chối chút nào!”
Từ Chân nhìn Diệp Quân đang ngủ phía xa: “Hắn không từ chối là vì hắn cũng thích Bát Uyển, và Bát Uyển cũng thích hắn, nếu Bát Uyển không thích hắn, chắc chắn hắn sẽ không xảy ra quan hệ với muội ấy”.