Chương 2007
Bên cạnh ông ta còn có một người phụ nữ chừng bốn mươi tuổi nhưng có lẽ vì chăm được chăm sóc tốt nên vẫn duyên dáng cao kì.
Sau khi Diệp Quân và Hiên Viên Lăng đi vào, ánh mắt hai người luôn hướng về Diệp Quân.
Ánh mắt của người đàn ông trung niên hơi mang tính xâm lược, như muốn nhìn thấu Diệp Quân.
Mà ánh mắt của người phụ nữ thì hơi tò mò.
Hiên Viên Lăng chợt hơi căng thẳng.
Vì bầu không khí này có gì đó không ổn lắm.
Diệp Quân cũng không nghĩ nhiều, chắp tay với hai người họ rồi chào: “Cháu chào bác trai, bác gái!”
Hắn coi Hiên Viên Lăng là bạn thì đương nhiên cũng sẽ tôn trọng bố mẹ của cô ấy.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Ngồi đi”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó đi đến ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
Người phụ nữ quan sát Diệp Quân, trong mắt có vẻ kinh ngạc, thanh niên này tới đây mà không hề khẩn trương chút nào, hơn nữa còn nho nhã lịch sự, ung dung không vội vàng.
Khí chất bất phàm!
Đây là đánh giá của người phụ nữ về Diệp Quân.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Cậu Diệp, từ lời nói việc làm của cậu, chắc cậu cũng không phải người bình thường, chắc là con cháu của thế gia đúng không?”
Diệp Quân gật đầu: “Cũng được coi là vậy”.
Người đàn ông trung niên lại hỏi: “Không biết là thế gia nào vậy?”
Diệp Quân đáp: “Nhà họ Diệp ạ”.
Phải nói rằng lúc này Diệp Quân hơi bối rối.
Hắn không ngờ một loại huyết mạch khác trong cơ thể mình lại kích hoạt vào lúc này.
Hắn biết trong cơ thể mình có ba loại huyết mạch, một là huyết mạch phong ma, hai là huyết mạch của mẫu thân Tần Quan của hắn.
Còn một loại nữa hắn cũng không biết là gì, mà nó cũng chưa từng xuất hiện.
Sức mạnh huyết mạch xuất hiện bây giờ là huyết mạch của mẫu thân Tần Quan của hắn.
Mẫu thân của hắn có huyết mạch gì?
Diệp Quân nhíu mày, như nghĩ tới điều gì, hắn bỗng quay đầu nhìn Hiên Viên Lăng bên cạnh: “Cô Lăng, cô có huyết mạch đặc biệt à?”
Nghe vậy, trong mắt Hiên Viên Lăng hiện lên vẻ khác thường: “Làm sao… anh biết?”
Diệp Quân vội hỏi: “Cô có huyết mạch gì?”
Hiên Viên Lăng hơi do dự.
Diệp Quân hỏi: “Không tiện nói à?”
Hiên Viên Lăng lắc đầu: “Cũng không phải, chỉ là hơi sốc thôi. Anh Diệp, vì sao anh lại hỏi như vậy?”
Diệp Quân nhìn Hiên Viên Lăng: “Cô có thể nói cho tôi biết trước không?”
Hiên Viên Lăng trầm giọng đáp: “Huyết mạch Viêm Hoàng!”
Diệp Quân nhíu mày: “Huyết mạch Viêm Hoàng?”
Hiên Viên Lăng ở trong thang máy, nhìn hắn: “Anh Diệp, vì sao anh lại hỏi như vậy?”