Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2177: Từ Chân không nói dối.



Diệp Quân hỏi: “Thực ra hai người ấy đã sớm biết ta tới nơi này rồi, đúng không?”



Từ Chân hỏi: “Sao cậu biết?”



Diệp Quân cười nói: “Họ tới nơi này chính là để tìm tỷ, ta không tin họ không tìm được tỷ”.



Từ Chân mỉm cười: “Thông minh ghê”.



Diệp Quân nói: “Tiểu Kính…”

Advertisement



Từ Chân cười bảo: “Có ta ở đây rồi, muội ấy sẽ không sao đâu”.



Diệp Quân gật đầu: “Vậy tốt”.



Từ Chân chầm chậm nhắm mắt: “Ngủ đi”.

Advertisement





Diệp Quân ngập ngừng một chút rồi nói: “Không ngủ được”.



Từ Chân nhắc: “Đừng có nghĩ linh tinh”.



Diệp Quân cười khổ, hắn cũng đâu có muốn nghĩ linh tinh, nhưng huyết mạch phong ma này thật sự quá không thuần khiết.



Huyết mạch hại ta!



Nhớ năm đó huyết mạch phong ma này chưa bị kích hoạt, Diệp Quân hắn đây cũng là một thanh niên đứng đắn nghiêm cẩn, không hề háo sắc, mặc dù ở bên cạnh cô gái mình thích, tình cảm đôi bên mặn nồng cũng vẫn biết giữ lễ nghĩa, quy củ. Nhưng từ sau khi huyết mạch phong ma thức tỉnh, đầu óc hắn càng ngày càng không trong sáng nữa, động chút là lại nghĩ đến những chuyện đẩu đâu.



Huyết mạch phong ma: “???”



Hồi lâu sau, Diệp Quân bỗng gọi nhỏ: “Chân tỷ?”



Nhưng Từ Chân không đáp.



Diệp Quân lại nói: “Ta biết tỷ chưa ngủ”.



Từ Chân bỗng xoay người lại, mặt đối mặt với Diệp Quân, thấy ánh mắt Diệp Quân dường như đã trở nên nóng bỏng hơn bình thường, khóe miệng cô ta cong cong: “Có phải muốn thực hiện vận động trên giường không?”



Vừa nghe được những lời này, ngọn lửa vô danh trong người Diệp Quân lại lập tức bùng lên, cấp tốc lan ra khắp ngóc ngách cơ thể, khiến hắn khó lòng đè nén lại.



Hắn nuốt nước miếng, lòng như lửa đốt, đang muốn nói gì thì Từ Chân đã ghé lại gần, nhẹ nhàng cắn vành tai hắn rồi nói khẽ: “Bên trong ta chẳng mặc gì đâu”.



Diệp Quân: “…”

Không mặc gì cả!



Nghe Từ Chân nói thế, máu trong người Diệp Quân như sôi lên sùng sục, huyết quản như sắp vỡ bung, hắn không thể nhịn nổi nữa, bèn xoay người, đè Từ Chân xuống dưới, cúi đầu hôn.



Ban đầu, hắn còn có thể nhẫn nhịn đôi phần, nhưng vào lúc này, hắn thật sự không thể nhịn nổi nữa.



Ai có thể nhịn được?







Bị Diệp Quân hôn, Từ Chân trợn tròn đôi mắt hạnh, đầu óc trống rỗng.







Lần này, Diệp Quân không chỉ dừng lại ở nụ hôn, tay hắn đã lần vào trong…







Từ Chân không nói dối.







Bên trong không có gì che chắn.







Một lúc sau, ngay khi Diệp Quân muốn tiến hành đến bước cuối cùng, Từ Chân đột nhiên lật người, đưa lưng về phía hắn, nói nhỏ: “Ta buồn ngủ rồi”.







Hả?







Diệp Quân bối rối sững người.