Hắn vừa nói vừa nhìn Ưng Thanh, Ưng Thanh cúi đầu không nói gì.
Bà ấy đã tuyệt vọng rồi.
Thật ra bà ấy đã không còn quá nhiều quan hệ với Vị Lai Tông, vì trước kia bà ấy luôn đảm nhiệm chức vị ở Tiên Bảo Các, đã mấy ngàn vạn năm chưa quay về hệ Ngân Hà.
Advertisement
Vì bà ấy làm phó các chủ ở Tiên Bảo Các, quyền lợi quá lớn nên Vị Lai tông đặt bà ấy ở vị trí đầu tiên trong tông phả.
Bà ấy cũng rất bất lực.
Diệp Quân nhìn Ưng Thanh: “Tự thu xếp cho ổn thoả đi”.
Nói xong, hắn xoay người đi.
Ưng Thanh im lặng một lúc lâu, thấp giọng thở dài, rồi xoay người đi.
Lần này bà ấy quyết định tránh xa một chút.
…
Ở một bên khác, Diệp Quân lấy điện thoại ra bấm số gọi đi, đầu bên kia nhanh chóng vang lên một giọng nói: “Cháu trai, ngươi ở đâu rồi?”
Là giọng của Nhị Nha.
Diệp Quân hơi cạn lời.
Mười mấy phút sau, Diệp Quân đến trước một phủ đệ.
Dương phủ!
Vừa đến Dương phủ, Nhị Nha dẫn Tiểu Bạch chạy ra.
Nhị Nha nhìn Diệp Quân một lúc, sau đó nói: “Khôi phục thực lực rồi à?”
Diệp Quân gật đầu.
Nhị Nha nói: “Đi thôi, chúng ta vào trong rồi nói”.
Cô bé vừa nói vừa dẫn Diệp Quân đi vào phủ đệ.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên, vì hắn nhận ra trong Dương phủ có rất nhiều khí tức khá mạnh.
Ngay lúc này, cách đó không xa một nhóm người nhanh chân bước đến, đi đầu là một ông lão mặc bộ đồ thời Đường, bên cạnh ông lão là một đám nam nữ.
Ông lão đồ Đường dẫn đám người nhanh chân bước đến trước mặt Diệp Quân, sau đó đồng loạt quỳ xuống, vui mừng nói: “Gia chủ đương nhiệm của nhà họ Dương – Dương Liêm kính chào thiếu chủ”.
Diệp Quân mỉm cười: “Mời đứng dậy”.
Dương Liêm đứng lên, ông ta nhìn Diệp Quân, trong mắt đầy vẻ phấn khích và vui mừng.
Thiếu chủ!
Vị này là vua của vũ trụ Quan Huyên bây giờ.
Nhà họ Dương có thể nói là gia tộc lớn đứng đầu ở ngôi sao màu xanh bây giờ, dù sao Dương Liêm Sương cũng là tông chủ đương nhiệm ở hệ Ngân Hà, thế nên tin tức mà họ nắm chắc, nhà khác không thể so được.