Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2204: “Đợi sinh ra rồi sẽ biết”.



Diệp Quân nói: “Ta đang cố gắng”.



Từ Nhu nhìn Diệp Quân, hắn khẽ nói: “Khi mẹ ta đi theo cha ta, cha ta không vô địch nhưng bà ấy cũng không vì cha ta không vô địch mà không thích ông ấy. Những gì bà ấy làm là luôn ở bên cạnh trưởng thành cùng cha ta, cùng ông ấy đối mặt với mọi thứ”.



Từ Nhu nhìn Diệp Quân không nói gì.



Diệp Quân cười nói: “Trong thế tục, rất nhiều phụ nữ luôn chán ghét khả năng kiếm tiền của người đàn ông của mình, nhưng nói thật có bao nhiêu phụ nữ sẵn lòng chịu khổ cùng đàn ông, cùng nhau phấn đấu? Đa số đều muốn tìm được một người thành đạt, người có nhà, có tiền tiết kiệm...”



Hắn vừa nói vừa lắc đầu cười: “Tất nhiên đây cũng rất bình thường, có thể hiểu được, dù sao ai mà chẳng muốn sống một cuộc sống tốt hơn, muốn tìm một người có năng lực chứ”.



Advertisement

Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ngươi nghĩ ta chê thực lực của ngươi thấp ư?”



Diệp Quân lắc đầu: “Ta chỉ lấy ví dụ thôi, cũng không nói tỷ chê ta cái gì, chẳng hạn như bản thân ta, Từ Nhu, ta và tỷ có làm bạn thì ta cũng không muốn chứ đừng nói là vợ chồng”.



Từ Nhu không nói gì, vẫn rất bình tĩnh, không nhận ra được cảm xúc gì.



Diệp Quân nói tiếp: “Thật ra chúng ta không cần nói những chuyện không vui này, tỷ là nhị tỷ của Tiểu Kính và Tiểu Thụ, ta nghĩ cho dù chúng ta không thoải mái với nhau cũng có thể hòa thuận, tỷ nghĩ sao?”

Advertisement





Từ Nhu bỗng phanh xe lại: “Đến rồi”.



Nói xong, nàng ta rút chìa khóa ra, sau đó xuống xe, đi sang một bên.



Diệp Quân nhìn xung quanh, sửng sốt.



Khu dân cư Vân Hải.



Đây chẳng phải là nơi ở của Chân tỷ sao?



Diệp Quân vội xuống xe đi theo Từ Nhu, trên đường đi Từ Nhu không nói lời nào.



Diệp Quân cũng không tự mình làm mất hứng.



Không lâu sau, Từ Nhu dẫn Diệp Quân đến một tầng lầu, Diệp Quân đang định đến phòng Chân tỷ thì Từ Nhu bỗng nói: “Bên này”.



Diệp Quân nhìn Từ Nhu nói: “Chân tỷ sống ở bên này”.



Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Đi theo ta”.



Dứt lời, nàng ta xoay người đi sang một bên.



Diệp Quân nhíu mày, làm cái quái gì thế?



Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân đi theo Từ Nhu vào phòng, vừa bước vào phòng, một giọng nói bỗng vang lên từ sảnh lớn: “Nhị tỷ về nhanh thế à?”



Diệp Quân nghe tiếng nhìn sang, trong sảnh có một người phụ nữ đang ngồi trên sofa, người phụ nữ mặc váy ngủ rộng thùng thình, tóc dài đến vai, đang ngồi trên sô pha xem tivi, trên tay còn cầm một gói đồ ăn vặt.



Bụng của nàng ta hơi phình ra.



Từ Thụ!



Mặc dù mặc váy ngủ nhưng vẫn cực kỳ xinh đẹp, khiến người khác động lòng.



Lúc này, Từ Thụ như cảm nhận được gì đó, nàng ta bỗng quay đầu lại nhìn, khi nhìn thấy Diệp Quân đang đứng bên cạnh Từ Nhu, nàng ta sửng sốt.



Diệp Quân chậm rãi bước đến trước mặt Từ Thụ, Từ Thụ nhìn Diệp Quân không nói gì.



Diệp Quân bỗng cúi người ôm nàng ta vào lòng, không lên tiếng.







Từ Thụ im lặng một lúc, hai tay ôm lấy eo Diệp Quân.







Hai người cứ thế ôm nhau một lúc lâu, Diệp Quân bỗng buông Từ Thụ ra, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve bụng Từ Thụ, dịu giọng nói: “Là trai hay gái?”







Từ Thụ hỏi ngược lại: “Huynh thích trai hay gái?”







Diệp Quân nói: “Đều thích cả”.







Từ Thụ mỉm cười, sau đó nói: “Đợi sinh ra rồi sẽ biết”.











chapter content