Bởi vì lần này kiếm của hắn có hai loại huyết mạch gia trì.
Đối mặt với nhát kiếm đáng sợ này của Diệp Quân, cuối cùng Vĩnh Sinh Đại Đế cũng lộ vẻ mặt nghiêm nghị, ông ta biết kiếm tu trẻ tuổi trước mặt này không còn là con kiến mặc cho mình bóp chết như trước nữa.
Thực lực của thanh niên này, dù là ông ta cũng phải thật thận trọng!
Lúc này ông ta bất đầu bình tĩnh lại.
Advertisement
Khi kiếm của Diệp Quân phóng tới, Vĩnh Sinh Đại Đế xòe tay phải ra, sau đó nhẹ nhàng ấn xuống, thời không xung quanh bỗng nhiên trở nên hư ảo.
Đột nhiên, Vĩnh Sinh Đại Đế kẹp hai ngón tay lại chỉ về mũi kiếm của Thánh kiếm Hiên Viên.
Bùm!
Advertisement
Kiếm Hiên Viên rung lên dữ dội, không thể tiến vào nửa tấc nào nữa.
Lúc này hai ngón tay của Vĩnh Sinh Đại Đế đột nhiên tách ra, sau đó thuận thế kẹp Thánh kiếm Hiên Viên lại, dùng lực mạnh như muốn bẻ gãy thanh kiếm.
Ù!
Thánh kiếm Hiên Viên lại chấn động kịch liệt, nhưng không hề bị tổn hại.
Nhìn thấy điều này, con ngươi Vĩnh Sinh Đại Đế co rụt lại, trong lòng kinh hãi, ông ta không ngờ thanh kiếm này lại mạnh như thế, có thể chịu được sức mạnh của mình.
Đúng lúc này, Diệp Quân đột ngột buông Thánh kiếm Hiên Viên mà Vĩnh Sinh Đại Đế đang kẹp lấy ra, lao về phía trước, đánh ra một quyền.
Vạn Cổ Tuế Nguyệt!
Rầm!
Một sức mạnh hủy thiên diệt địa bùng nổ trước mặt Diệp Quân, sức mạnh cường đại trong nháy mắt đẩy lùi Vĩnh Sinh Đại Đế liên tiếp, mà gần như cùng lúc đó, Thánh kiếm Hiên Viên cũng bay về tay Diệp Quân, tiếp đó Diệp Quân biến mất tại chỗ.
Lại một thanh kiếm nữa phóng đến trước mặt Vĩnh Sinh Đại Đế.
Ánh mắt Vĩnh Sinh Đại Đế lạnh lùng, ông ta đột nhiên biến mất tại chỗ như bóng ma.
Phập!
Kiếm của Diệp Quân đâm vào không trung.
Diệp Quân nhíu mày, bởi vì hắn đã không còn cảm giác được sự tồn tại của Vĩnh Sinh Đại Đế nữa.
Đúng lúc này, Diệp Quân ngẩng đầu lên, trên đỉnh đầu hắn có một bàn tay khổng lồ nghìn trượng đang giáng thẳng xuống, sau đó nắm lại, khóa chặt hắn và thời không nơi đó.
Diệp Quân vừa định rút kiếm thì kinh hãi phát hiện xung quanh có một sức mạnh bí ẩn không ngừng trói buộc hắn.
Đúng lúc này, một luồng u quang bỗng xuất hiện ở đối diện, lao về phía đầu mày hắn.
Con ngươi Diệp Quân co lại, khi cận kề tử vong, hắn nhẩm niệm, Thánh kiếm Hiên Viên trong tay bỗng hóa thành kiếm quang bay lên trời, chém vào u quang kia.
Bùm!
Cả tinh không kịch liệt chấn động!
U quang đó dã bị Thánh kiếm Hiên Viên ép dừng lập tức.
Mà lúc này, Diệp Quân bỗng gầm lên một tiếng, dưới sự gia trì của hai loại sức mạnh huyết mạch, vô số kiếm ý hóa thành từng thành kiếm bay ra khỏi cơ thể hắn.