Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2253: “Một nền văn minh rực rỡ khác”.



Đó chính là chủ nhân bút Đại Đạo.



Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Diệp Quân một cái rồi nói: “Giá trị nhan sắc ổn, dùng để liên hôn thì quả thực hoàn mỹ đó”.



Diệp Quân nói: “Tiền bối, ta nghe nói đế quốc Vĩnh Dạ không cho người ngoài tiến vào, ông có chắc chúng ta vào được không?”



Chủ nhân bút Đại Đạo cười ha hả: “Cậu không nhìn lại xem ta là ai, chư thiên vạn giới khắp vũ trụ này, ai dám không nể mặt ta?”



Diệp Quân liếc nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, nói: “Vậy thì tốt rồi”.

Advertisement



Chủ nhân bút Đại Đạo cười bảo: “Đi thôi”.



Dứt lời, hai người cùng biến mất khỏi tinh không mịt mờ.





Advertisement





Tại học viện Ngân Hà.



Ngày này, Hiên Viên Lăng tới Kiếm Đạo Viện, cô ấy dường như hơi thấp thỏm, bởi vì cô ấy muốn nói rõ một chuyện với Diệp Quân.



Từ lần trước biệt ly, cô ấy vốn đã định buông tay, nhưng có một số việc, một số người, nào có thể dễ dàng buông tay như thế?



Nhưng khi biết tin Diệp Quan sắp rời khỏi ngôi sao màu xanh này, cô ấy bắt đầu lo sợ, vào lúc ấy, Hiên Viên Lăng mới hiểu được trái tim mình.



Hiên Viên Lăng đi vào Kiếm Đạo Viện, lòng thấp thỏm và khẩn trương, đồng thời còn có đôi chút chờ mong.



Trong Kiếm Đạo Viện chỉ có Mộc Uyển Du cùng Song Song và Mục Vân.



Thấy Hiên Viên Lăng tới, Mộc Uyển Du vội vã chạy ra: “Chị Lăng”.



Hiên Viên Lăng nhìn quanh, hỏi: “Anh ấy đâu?”



Mộc Uyển Du hỏi lại: “Tiểu Quân à?”



Hiên Viên Lăng gật đầu.



Mộc Uyển Du hơi cúi đầu, sắc mặt ảm đạm, thấp giọng đáp: “Đi rồi”.



Đi rồi!



Hiên Viên Lăng ngây người.



Mộc Uyển Du cả kinh trong lòng, vội vàng gọi: “Chị Lăng…”



Hiên Viên Lăng nhìn Mộc Uyển Du: “Anh ấy có tới từ biệt cô không?”





Mộc Uyển Du gật đầu.







Thấy thế, đáy lòng Hiên Viên Lăng chợt dấy lên một nỗi khổ sở… Cô ấy quay đầu nhìn ra xa, ánh mắt ngơ ngác, cô ấy hiểu, chỉ sợ đời này, họ đã không còn khả năng gặp lại.



Trong tinh không, Diệp Quân ngự kiếm bay đi, bên cạnh hắn là chủ nhân bút Đại Đạo.







Đã ba ngày kể từ khi hai người rời khỏi ngôi sao màu xanh, trong ba ngày qua Diệp Quân đã đi theo chủ nhân bút Đại Đạo xuyên qua các tinh không. Đến nay hắn đã đi qua không biết bao nhiêu tinh vực, phải biết rằng với sức mạnh bây giờ của họ, gần như là một ý nghĩ có thể vượt qua một tinh vực.







Vũ trụ rộng lớn, mênh mông vô tận.







Lúc này Diệp Quân bỗng hỏi: “Tiền bối, có thể nói một chút về đế quốc Vĩnh Dạ không?”







Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Một nền văn minh rực rỡ khác”.







Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Một cái khác ư?”