Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Vậy thì cậu cứ đợi đi”.
Diệp Quân nhíu mày.
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Cậu trước tiên cứ tìm hiểu rõ huyết mạch phong mà và huyết mạch Viêm Hoàng rồi tính sau”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Huyết mạch thứ ba mạnh hơn huyết mạch phong mà và huyết mạch Viêm Hoàng à?”
Advertisement
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Phải”.
Diệp Quân híp mắt: “Không thể nào, huyết mạch phong ma…”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Mạnh hơn huyết mạch phong ma thật, có thể nói là huyết mạch hàng đầu về ý nghĩa thật sự”.
Advertisement
Diệp Quân trầm giọng nói: “Cha ta là huyết mạch phong ma, mẹ ta là huyết mạch Viêm Hoàng… vậy nguồn gốc của loại huyết mạch thứ ba ở đâu?”
Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ cười không nói.
Diệp Quân cạn lời.
Ông già này cứ thích ấp a ấp úng.
Mẹ nó chứ!
Thật muốn đánh cho ông ta một trận.
Chủ nhân bút Đại Đạo không muốn thảo luận về loại huyết mạch thứ ba với Diệp Quân nữa, Diệp Quân cũng không còn cách nào khác nhưng hắn vẫn rất tò mò.
Sức mạnh của huyết mạch này không thể không có nguồn gốc mà tồn tại được, trừ khi huyết mạch của mình thay đổi, nếu không chắc chắn phải có nguồn gốc. Mà hắn chưa từng thay đổi huyết mạch của mình, hay nói cách khác chắc chắn huyết mạch này phải có lai lịch.
Mạnh hơn huyết mạch phong ma?
Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, lẽ nào tên này đang trêu mình?
Lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nói: “Ta biết cậu từ chối vấn đề hôn nhân sắp đặt nhưng lần này, nếu chúng ta được đế quốc Vĩnh Dạ hỗ trợ thì có thể kéo dài thêm thời gian cho cậu, cậu cần thời gian nhưng chỉ dựa vào Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên là không được”.
Diệp Quân không nói gì.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, lại nói: “Năm đó ông nội cậu cũng theo hôn nhân sắp đặt đấy”.
Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ông ta nghiêm túc nói: “Thật đấy, ông ta cưới rất nhiều vợ, trong đó cũng có rất nhiều mối hôn nhân sắp đặt…”
Nói rồi ông ta hơi chột dạ, lén nhìn xung quanh.
Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Tiền bối, chúng ta đến đây có mục đích, người ta lại chẳng phải kẻ ngốc, sao có thể…”
Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu khẽ cười: “Cậu đó, vẫn còn quá ít trải nghiệm”.
Diệp Quân hơi khó hiểu.
Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ nói: “Người trong ở hoàng tộc ai lại không muốn có được quyền lực và sức mạnh tối thượng chứ? Dù có là ở ngôi sao màu xanh thì cũng rất xem trọng môn đăng hộ đối, thích kết thông gia với nhà giàu chứ đừng nói là ở nơi đó của họ”.
Diệp Quân im lặng.
Chủ nhân bút Đại Đạo nói tiếp: “Cho dù thế nào, lần này chúng ta phải có được sự hỗ trợ của đế quốc Vĩnh Dạ, nếu không…”
Ánh mắt ông ta lóe lên vẻ lo lắng: “Một khi đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả ra tay, lúc đó tình cảnh của chúng ta sẽ trở thành rất rất khó khăn”.
Diệp Quân nhìn tận cuối tinh không ở phía xa không nói gì thêm.