Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2257: Khí tức này còn mang theo ý thù địch.



Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Có hai lý do, thứ nhất là họ không có nhiều hứng thú với thế giới bên ngoài; thứ hai là họ không muốn người bên ngoài bước vào nơi của họ, dù sao họ cũng có năng lượng vĩnh hằng, không muốn bị vũ trụ bên ngoài lăm le, dẫn đến tai họa, nhất là đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả”.



Diệp Quân trầm giọng nói: “Trước đây ta rất hiếm khi thấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, tại sao bây giờ họ lại xuất hiện thường xuyên thế?”



Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Trước đây họ vẫn luôn bị pháp tắc Tuế Nguyệt và pháp tắc Đại Đạo ràng buộc, muốn từ quá khứ đến tương lai thì sẽ bị nhắm vào, nhưng bây giờ…”



Diệp Quân nói: “Tông chủ của Quá Khứ Tông chống lại được pháp tắc Tuế Nguyệt và pháp tắc Đại Đạo à?”



Advertisement

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Ừ”.



Diệp Quân lặng thinh.



Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ nói: “Người phụ nữ đó… đúng là khiến người khác đau đầu”.



Advertisement



Diệp Quân nói: “Lần đầu khi ta gặp người đó, người đó muốn giết ta”.



Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Vì người đó biết cậu có khả năng là một biến số, nhưng lúc đó bị Chân Thần ngăn lại”.



Diệp Quân còn muốn hỏi thêm, chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nói: “Chúng ta đến rồi”.



Diệp Quan thu hồi suy nghĩ nhìn về phương xa, lúc này họ đã tiến vào một tinh vực, xung quanh yên tĩnh như tờ, ánh sao cực kỳ tối, mang theo cảm giác áp bức nặng nề.



Ngay lúc này một uy lực đáng sợ bỗng xuất hiện ở xung quanh, uy lực cực mạnh đó bao phủ lấy hai người.



Diệp Quân híp mắt lại, khí tức này ít nhất là Mệnh Vận Đại Đế.



Chủ nhân bút Đại Đạo sửa sang lại quần áo, sau đó bước đến trước: “Đi nói với hoàng đế các ngươi có chủ nhân bút Đại Đạo đến, bảo ông ta mau ra chào đón”.



“Chủ nhân bút Đại Đạo?”



Một giọng nói vang lên từ đằng xa tinh không.



Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu, cười nói: “Phải”.



Giọng nói đó im lặng một lúc rồi lạnh lùng nói: “Không quen, cút!”



Diệp Quân: “…”

Không quen hả?



Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, vẻ mặt hơi kỳ lạ, thể diện người này… hình như không lớn lắm.



Sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo hơi khó coi, ông ta nhìn chằm chằm phía xa, sầm mặt: “Ngươi chắc là ngươi không quen ta chứ?”







Lúc này thời không cách trước mặt hai người cả ngàn trượng bỗng chuyển động, sau đó thời không nứt lìa, một ông lão bước ra.







Ông lão mặc một bộ áo bào màu xám, cả người trông rất gầy gò, tóc bạc phơ, ánh mắt hơi lạnh lùng, khí tức ông ta bao quanh lấy hai người Diệp Quân.







Khí tức này còn mang theo ý thù địch.







Ông lão áo bào xám nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ánh mắt lạnh lùng chế giễu: “Sao nào, ngươi rất có danh tiếng à?”







Nghe ông lão áo bào xám nói thế, Diệp Quân hơi nghi ngờ, tên này không quen chủ nhân bút Đại Đạo thật à?











chapter content