Dạ Nam Tình bình tĩnh nói: "Trong cơ thể ta hoàn toàn không có huyết mạch Vương Đạo!"
Sắc mặt Diệp Quân hơi thay đổi: “Ý cô là sao? Cô không phải là người của gia tộc Vĩnh Dạ ư?"
Dạ Nam Tình liếc mắt nhìn Diệp Quân: “Đêm đã khuya, chúng ta nghỉ ngơi thôi!"
Nói xong, cô ta nằm xuống giường, từ từ nhắm mắt lại.
Advertisement
Diệp Quân liếc nhìn Dạ Nam Tình đang nằm trước mặt, im lặng không nói gì, cô gái này ngày càng trở nên bí ẩn.
Diệp Quân không nghĩ nhiều, đứng dậy chuẩn bị ra khỏi phòng, lúc này, Dạ Nam Tình đột nhiên nói: "Nếu ngươi đi ra ngoài, ngày mai sẽ có rất nhiều lời đồn”.
Diệp Quân suy nghĩ một lát, sau đó ngồi ở một bên, hắn nhìn Dạ Nam Tình, không lên tiếng.
Advertisement
Dạ Nam Tình nhìn hắn: “Ngươi nhìn ta làm gì?"
Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: "Nam Tình cô nương, ta có cảm giác cô đang xem thường ta!"
Dạ Nam Tình nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, không đáp lời.
Diệp Quân nhìn thẳng Dạ Nam Tình: “Ta nói đúng không?"
Dạ Nam Tình không nói gì.
Diệp Quân mỉm cười, sau đó nói: "Cho dù chúng ta không phải là vợ chồng thật, nhưng cũng không phải là kẻ địch, đúng không?"
Dạ Nam Tình chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Ngươi thực sự không biết sao?"
Diệp Quân khó hiểu: “Biết gì cơ?"
Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân một hồi, nói: "Xem ra ngươi thật sự không biết!"
Diệp Quân đã hoàn toàn bối rối.
Dạ Nam Tình khẽ lắc đầu: “Không biết thì cứ không biết đi!"
Diệp Quân bước đến ngồi bên cạnh Dạ Nam Tình, sau đó nói: "Nam Tình cô nương, cô có thể nói thẳng không?"
Dạ Nam Tình liếc nhìn Diệp Quân, nhưng không nói.
Diệp Quân hơi cạn lời, Dạ Nam Tình bỗng nhiên nói: "Có thể cho ta mượn Tiểu Tháp của ngươi để nghiên cứu không?"