Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2322: Lại một cao thủ tuyệt thế nữa đến!



Hơn một triệu cao thủ Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bị chiêu kiếm này của Diệp Quân làm chấn động đến mức liên tục lùi lại, trong đó có khoảng mười Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả trong lúc lùi nhanh lại thì thân thể như một tờ giấy bị đốt cháy, nhanh chóng biến mất, hoá thành tro bụi.



Có điều những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả còn lại thì lại biến thành những lực lượng đáng sợ bao phủ lấy Diệp Quân.



Ầm…



Những tiếng nổ kinh khủng liên tục vang dội, Diệp Quân thoáng chốc lùi lại mấy trăm nghìn trượng.

Advertisement



Những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia cũng không cho hắn cơ hội nghỉ xả hơi, lần lượt nối đuôi nhau xông về phía hắn.



Diệp Quân đột nhiên gào thét, hắn không lùi bước mà còn tiến lên, ném kiếm Hiên Viên trong tay về phía trước, trong nháy mắt, kiếm Hiên Viên đã hoá thành muôn nghìn tia kiếm quang bay đi.



Thấy cảnh này, nhóm cao thủ Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả xông lên đầu tiên lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng tránh né.

Advertisement





Ầm!



Chiêu kiếm này lập tức chôn vùi tinh vực trong phạm vị chục triệu trượng!



Hai bên tách nhau ra!



Lúc này, giáp thần Thiên Long trên người Diệp Quân đã vỡ tan tành, khoé miệng hắn có máu tươi liên tục chảy ra.



Diệp Quân cất lời: “Thiên Thiên!”



Mãi một lúc sau Ngao Thiên Thiên mới nói: “Ta không sao!”



Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại: “Tách ra đi!”



Ngao Thiên Thiên đáp: “Không! Khụ khụ…”



Hai mắt Diệp Quân đỏ như máu, hắn gào thét: “Mau đi ra!”



Ngao Thiên Thiên im lặng.



Diệp Quân đang định nói lại lần nữa thì giọng nói hoảng sợ của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Cẩn thận’.



Dứt lời, một thanh trường thương màu bạc đột nhiên phá không kéo tới từ sau lưng Diệp Quân, lực lượng mạnh mẽ khiến sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi.





Khí thế này chỉ yếu hơn khi nãy một chút!







Lại một cao thủ tuyệt thế nữa đến!







Diệp Quân đang định xoay người thì Ngao Thiên Thiên đột nhiên đi ra từ sau lưng hắn, cô ấy muốn đỡ cây thương kia, nhưng lúc này, Diệp Quân đột nhiên nắm lấy tay phải của cô ấy, sau đó kéo cô ấy về phía sau.







Phập!







Trong nháy mắt, thanh trường thương kia đã đâm vào bụng Diệp Quân, sau đó xuyên qua bụng hắn muốn đâm về phía Ngao Thiên Thiên, nhưng hai tay Diệp Quân lại nắm chặt lấy mũi thương, cuối cùng, mũi thương dừng lại ở chỗ cách bụng Ngao Thiên Thiên khoảng một tấc.







Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên đang sững sờ trước mặt, hắn nhếch miệng cười, trong miệng có máu tươi liên tục chạy ra: “Nếu bắt buộc phải chết… Thì ta cũng phải chết trước muội…”







Ngao Thiên Thiên như bị sét đánh trúng, đầu óc trống rỗng, nhưng sau đó…




Cô ấy đột nhiên giữ lấy bàn tay đang cầm trường thương của Diệp Quân, sau đó ôm lấy Diệp Quân, trường thương lập tức đâm vào bụng cô ấy…