Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2350: Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả!



Cứ như vậy, khoảng hai canh giờ sau, nhờ sự trấn áp của người phụ nữ váy đen, huyết mạch phong ma của Diệp Quân dần dần bình tĩnh lại, biển máu trong mắt Diệp Quân cũng từ từ mờ nhạt, dần dần trở nên trong sáng.



Nửa canh giờ sau, thần trí của Diệp Quân đã dần khôi phục, mặc dù trên người vẫn toát ra lệ khí và sát khí, nhưng đã tốt hơn nhiều so với trước.



Lúc này, người phụ nữ đột nhiên thu lại kiếm thế, Diệp Quân ở trong suối nước nóng chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt hơi mê man, nhưng dần dần khôi phục lại vẻ trong suốt.



Diệp Quân dường như cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu nhìn người phụ nữ váy đen đứng bên cạnh, lúc thấy bà ấy, hắn hơi giật mình, sau đó nói: "Cô cô?"



Advertisement

Cô cô!



Người phụ nữ váy đen trước mặt là Diệp Thanh Thanh!



Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu: “Ừ”.



Advertisement



Diệp Quân cung kính hành lễ: "Cảm ơn cô cô đã ra tay cứu giúp”.



Lúc lựa chọn kích hoạt hoàn toàn huyết mạch phong ma, hắn cũng không có ý định sống tiếp, nếu hắn hoàn toàn điên cuồng thì hoặc là đối phương chết, hoặc là hắn chết.



Hắn không ngờ rằng cô cô này sẽ xuất hiện ở đây.



Diệp Thanh Thanh liếc mắt nhìn Diệp Quân, nói: "Con cảm thấy thế nào?"



Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: "Con cảm thấy hơi yếu, nhưng tổng thể không có gì đáng ngại!"



Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Vậy thì tốt”.



Diệp Quân rời khỏi suối nước nóng, nhưng vừa mới rời đi, hắn đột nhiên cảm thấy toàn thân ớn lạnh, hắn sửng sốt, sau đó cấp tốc quay lại.



Hắn không mặc gì cả!



Diệp Quân hơi xấu hổ.



Diệp Thanh Thanh liếc hắn: “Xấu hổ gì chứ? Vừa nãy ta không nhìn thấy gì cả đâu!”



Diệp Quân cạn lời, nhanh chóng mặc quần áo dưới nước, rồi xuất hiện trên bờ, sau đó vận công khí cho áo quần bốc hơi nhanh khô.



Diệp Thanh Thanh liếc mắt nhìn Diệp Quân, trước kia bà ấy âm thầm quan sát không hề phát hiện, lần này nhìn kỹ, bà ấy thấy rằng thằng nhóc trước mắt kế thừa hoàn mỹ dung mạo và thiên phú của thế hệ trước.



Diệp Quân nói: "Cô cô, bây giờ chúng ta đang ở đâu?"



Diệp Thanh Thanh liếc nhìn xung quanh: “Ta không biết”.



Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nói: "Chúng ta đi tiếp không?"







Diệp Thanh Thanh lắc đầu: “Không đi được nữa rồi”.







Diệp Quân khó hiểu.







Diệp Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn về phía xa xăm: “Bên ngoài thời không Tuế Nguyệt đều là người của bọn chúng, bọn chúng đã bao vây chỗ này rồi”.







Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả!







Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống: “Chúng ta cùng nhau giết ra ngoài nhé?"











chapter content