Người đàn ông trợn mắt, đối mặt với chiêu kiếm tràn đầy giận dữ của Diệp Thanh Thanh, ông ta cũng không dám đối đầu trực diện nữa, chỉ có thể nâng thương lên đỡ.
Ầm!
Chiêu kiếm chém xuống, trường thương rung động dữ dội, kiếm quang bộc phát, người đàn ông thoáng chốc bị đánh bay mấy chục nghìn trượng, gã ta vừa dừng lại, trường thương đã vỡ tan.
Diệp Thanh Thanh cầm kiếm lao về phía người đàn ông một lần nữa, khiến ông ta thầm thấy hoảng hốt!
Advertisement
Nhưng lúc này, một thanh kiếm khổng lồ chợt chém tới từ bên cạnh, kiếm thế mạnh mẽ như thiên quân vạn mã lao nhanh, khiến thời không xung quanh sụp đổ.
Diệp Thanh Thanh di chuyển mũi kiếm, chém về phía thanh kiếm khổng lồ kia.
Advertisement
Keng!
Kiếm thế ẩn chứa bên trong thanh kiếm khổng lồ ầm ầm vỡ tan!
Lúc này, trong Tiên Thiên Cổ Kính lại có một tia kim quang bắn ra, thoáng chốc tấn công đến trước mặt Diệp Thanh Thanh.
Diệp Thanh Thanh điều động Kiếm Vực một lần nữa, sau đó vung kiếm.
Oanh!
Kim quang kia bị chiêu kiếm của bà ấy ép dừng lại, bà ấy chợt đè tay trái lên thân kiếm.
Ầm!
Kim quang ầm ầm vỡ tan!
Diệp Thanh Thanh giẫm nhẹ mũi chân, biến thanh một tia kiếm quang xông lên, con ngươi người đàn ông trung niên mặc áo trắng phía xa chợt co lại, không ngờ người phụ nữ này lại nhằm vào ông ta. Ông ta không kịp suy nghĩ nhiều, nâng hai tay lên, trong nháy mắt, vô số thương ý tuôn trào từ trong cơ thể ông ta, những thương ý này hoá thành trường thương kéo về phía Diệp Thanh Thanh!
Cùng lúc đó, bên cạnh có một thanh kiếm khổng lồ đột nhiên kéo theo kiếm thế đáng sợ chém tới, thanh kiếm này có tốc độ vô cùng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã giết tới bên cạnh Diệp Thanh Thanh.
Vây Nguỵ cứu Triệu*!
*Năm 353 trước công nguyên, nước Nguỵ vây đánh kinh đô Hàm Đan của nước Triệu. Nước Tề phái Điền Kỵ dẫn quân đi cứu Triệu. Điền Kỵ dùng kế sách của quân sư Tôn Tẫn. Nhân khi nước Nguỵ không phòng bị kéo quân đi đánh Nguỵ, quân Nguỵ phải trở về bảo vệ đất nước, quân Tề thừa lúc quân Nguỵ mệt nhọc đã đánh bại quân Nguỵ tại Quế Lăng, do đó nước Triệu cũng được giải vây. Sau này dùng câu 'vây Nguỵ cứu Triệu' để làm phương pháp tác chiến.
Nhưng lần này, Diệp Thanh Thanh cũng không quan tâm đến thanh kiếm này, bà ấy xoay tay phải, trường kiếm bay ra khỏi tay.
Ầm!
Hàng nghìn hàng vạn thương thế vỡ tan, trường kiếm biến thành một tia kiếm quang đâm vào giữa chân mày người đàn ông cầm thương, sức mạnh cường đại thoáng chốc khiến thần hồn ông ta vỡ tan.
Thần hồn tan biến!
Lúc này, Diệp Thanh Thanh cũng bị thanh kiếm khổng lồ đập trúng bả vai.
Oanh!
Diệp Thanh Thanh lập tức bay đi xa, vào khoảnh khắc bay đi, bà ấy liên tục phun ra máu tươi.