Lúc này, Nhị Nha lại nói: "Cháu trai hẳn là có thể đợi được... đúng không?"
Đôi mắt to của Tiểu Bạch chớp chớp, chắc là.... được rồi...
Do dự một lúc, Nhị Nha nói: "Cháu trai lợi hại như vậy, nhất định sẽ chống đỡ được, cho nên... đi thôi, đi tìm bảo vật trước đi..."
Nói xong, cô bé mang theo Tiểu Bạch và thay đổi tuyến đường để đi tìm bảo vật.
Advertisement
Diệp Quân: "…"
Nam Minh Giới.
Diệp Quân từ trong trận pháp dịch chuyển đi ra, hắn liếc mắt nhìn xung quanh, lúc này, hắn đang ở trước một thần điện cổ, thần điện này rất lớn, cao mấy vạn trượng, toàn bộ đều làm bằng kim thạch đặc thù không rõ tên, tổng thể huy hoàng chói lọi, cho dù trải qua vô số năm vẫn lấp lánh, cực kỳ xa hoa.
Advertisement
Mà xung quanh hắn, có từng tòa kim tự tháp cổ, những kim tự tháp này cao mấy vạn thước, thẳng chọc trời, vô cùng hùng vĩ.
Nhìn những tòa kiến trúc hùng vĩ trước mặt, Diệp Quân vừa kinh ngạc vừa thở dài, nơi này nhất định từng có một nền văn minh cực kỳ rực rỡ, nhưng bây giờ, lại có vẻ vô cùng hoang tàn.
Sau thịnh vượng, sẽ là suy tàn!
Trong vũ trụ rộng lớn này, bất kỳ nền văn minh nào dường như cũng không đáng kể.
Diệp Thanh Thanh ở một bên nhìn xung quanh, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, đương nhiên, chỉ là kinh ngạc mà thôi, bà ấy cũng không hơn Diệp Quân là bao, bà ấy lăn lộn vũ trụ nhiều năm như vậy, cũng đã thấy qua nhiều sự đời.
Lúc này, Nam Chủ xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, ông ta nhìn mọi thứ trước mắt, trong mắt hiện lên một tia phức tạp.
Diệp Quân hỏi: "Tiền bối, nơi này là nơi ông từng ở sao?"
Nam Chủ gật đầu nói: "Nơi này trước đây cực kỳ phồn hoa".
Diệp Quân lại hỏi: "Sau đó xảy ra chuyện gì?"
Nam Chủ nói: "Ác Đạo".
Diệp Quân trầm giọng nói: "Vũ Trụ Kiếp?"
Nam Chủ khẽ gật đầu: "Rất nhiều nền văn minh đã biến mất là do con người, nhưng phần lớn trong số đó là do Vũ Trụ Kiếp. Vũ Trụ Kiếp này không xuất hiện cho đến khi chủ nhân bút Đại Đạo và Chân Thần xuất hiện, nhưng đối với chúng ta, thì lại chẳng khác nào thêm gông xiềng".
Nói tới đây, ông ta lắc đầu: "Bất luận là Thiện Đạo hay Ác Đạo, đối với chúng ta kỳ thật đều không thân thiện".
Diệp Quân im lặng.
Ác Đạo muốn tiêu diệt tất cả chúng sinh, khởi động lại vũ trụ và khôi phục vũ trụ về trạng thái ban đầu, trong khi Thiện Đạo lại là đàn áp tất cả chúng sinh và đặt một lớp xiềng xích lên họ.
Đối với Nam Chủ mà nói, bất kể là Thiện Đạo hay Ác Đạo, đều không thân thiện với bọn họ.
Lúc này, Nam Chủ đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Diệp Quân bên cạnh: "Nếu như cậu thiết lập trật tự, cậu sẽ đối đãi như thế nào với những người phá hỏng cân bằng của vũ trụ như bọn ta?"
Diệp Quân lập tức nói: "Những người theo ta có thể đạt được tuổi thọ vô hạn, nhưng họ phải tuân theo trật tự mà ta đã thiết lập".
Nam Chủ im lặng.
Diệp Quân nghiêm túc nói: "Tiền bối, thế đạo này không có trật tự cũng không được. Không có trật tự, hết thảy sinh linh đối với cấp bậc cường giả giống như ông mà nói, chẳng khác nào con sâu cái kiến, cường giả càng mạnh, sẽ càng coi thường chúng sinh, nếu không có giới hạn, thì thực sự rất đáng sợ".