Người đàn ông áo đỏ khẽ cười: “Không cam lòng nhưng có thể làm được gì đây? Đại Đạo có thiện có ác, một đám nhân vật tầm cỡ mạnh đứng về phía nhau, mặc dù tu sĩ như bọn ta có chút thực lực nhưng là vẫn thua xa họ. Diệp công tử, cho dù là Quá Khứ Tông hay ngươi đều đang dụ dỗ bọn ta để bọn ta liều mạng làm bia đỡ đạn cho các ngươi…”
Ông ta lắc đầu: “Ta không muốn làm con cờ của người khác”.
Mỗi người đều có lựa chọn của mình, hắn tôn trọng lựa chọn của đối phương.
Người đàn ông áo đỏ xoay người nhìn Diệp Quân, lúc này Diệp Quân và Diệp Thanh Thanh đã biến mất ở đằng xa.
Advertisement
Đi thật rồi!
Người đàn ông áo đỏ lặng đi một lúc lâu, ngẩng đầu lên nhìn trời, ánh mắt lóe lên tia phức tạp.
Mấy mươi năm tuổi thọ!
Thật sự sẽ hóa thành cát bụi sau mấy mươi năm ư?
Dĩ nhiên là không cam lòng rồi.
Nhưng ông ta lại không muốn tham dự vào chuyện của Diệp Quân và Quá Khứ Tông.
Hai bên đều là những ông lớn có thực lực mạnh.
Ông ta không dám đắc tội với ai cả.
Nhưng ông ta cũng biết rõ nếu không đứng về phía ai, sau này cho dù bên nào thắng, ông ta cũng sẽ không được bất kỳ cái gì.
Nghĩ đến đây, người đàn ông áo đỏ nhíu mày.
Mình chỉ còn lại mấy mười năm tuổi thọ ngắn ngủi, tại sao không liều một phen?
Nếu chết thì cũng là mất đi mấy mươi năm tuổi thọ mà thôi, nhưng nếu thành công thì kiếm được lợi ích rất lớn.
Nghĩ tới đây người đàn ông áo đỏ quay đầu nhìn trời, cảm thấy hơi bực bội, thanh niên bây giờ chẳng kiên nhẫn chút nào, mặc dù mình từ chối nhưng ngươi không khuyên thêm vài lần sao? Thuyết phục thêm vài lần nữa, chẳng lẽ mình không đồng ý sao?
Thấy hai người Diệp Quân đi ngày càng xa, người đàn ông áo đỏ cũng mặc kệ tất cả lập tức đuổi theo: “Diệp công tử, chờ một chút, ta và ông nội ngươi là bạn tốt…”
Diệp Quân ở phía đằng xa nghe người đàn ông áo đỏ nói thế bèn dừng lại, hắn quay đầu lại nhìn, lúc này, người đàn ông áo đỏ xuất hiện trước mặt hắn.
Diệp Quân nhìn người đàn ông áo đỏ, hơi nghi ngờ.
Người đàn ông áo đỏ nói: “Diệp công tử, thật ra ta và ông nội ngươi là bạn thâm giao”.
Diệp Quân khẽ gật đầu nhưng không nói gì.
Thấy Diệp Quân không lên tiếng, người đàn ông áo đỏ do dự rồi mới nói: “Diệp công tử, ngươi đang bị Quá Khứ Tông đuổi đánh à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Người đàn ông áo đỏ nghiêm túc nói: “Nếu ngươi là cháu của bạn cũ ta thì dĩ nhiên ta không thể trơ mắt nhìn, nếu Diệp công tử không chê, ta sẵn lòng góp chút sức lực nhỏ bé này cho Diệp công tử”.
Cuối cùng ông ta vẫn chọn đứng về phía Diệp Quân, vì bên phía Diệp Quân có nhiều người thực lực mạnh hơn một chút.
Nghe người đàn ông áo đỏ nói thế, Diệp Quân mỉm cười: “Cầu còn không được”.