Hai người tiếp tục ngược dòng Tuế Nguyệt, nói đúng hơn là Diệp Thanh Thanh đang ngược dòng Tuế Nguyệt.
Bởi vì với thực lực bây giờ của Diệp Quân, hắn rất khó có thể ngược dòng Tuế Nguyệt, cho nên để không bị đám nữ kiếm tu đuổi theo, hắn đã vào tháp tu luyện, Diệp Thanh Thanh dẫn hắn ngược dòng Tuế Nguyệt.
Điều này đối với hắn vô cùng tuyệt vời.
Trong Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Thanh Thanh đi ngược dòng, bởi vì tốc độ của bà ấy rất nhanh, cho nên cường giả bình thường không thể đuổi kịp.
Cứ như vậy, không biết qua bao lâu, Diệp Thanh Thanh tựa như cảm nhận được điều gì đó, bà ấy đột nhiên dừng lại, quay người hóa thành một đạo kiếm quang xé rách thời không, sau đó biến mất trong hư không.
Advertisement
Không lâu sau, Diệp Thanh Thanh xuất hiện trên một vùng biển.
Lúc này, Diệp Quân chợt xuất hiện bên cạnh Diệp Thanh Thanh, hắn nhìn xung quanh với vẻ nghi hoặc.
Diệp Thanh Thanh chỉ vào vùng biển dưới chân.
Advertisement
Diệp Quân cúi đầu nhìn thì sững sờ, bởi vì trong lòng biển sâu, có một cung điện, xung quanh cung điện còn có hàng trăm bức tượng võ sĩ cao ngàn trượng.
Lại là một tàn tích cổ xưa khác!
Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh nói: “Có khí tức sinh mệnh không?”
Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Có nhưng rất mơ hồ”.
Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: “Xuống xem thử đi”.
Nói xong hắn dẫn Diệp Thanh Thanh xuống cung điện, tòa cung điện này vô cùng nguy nga tráng lệ, diện tích cực lớn, giống như một tòa thành khổng lồ.
Xung quanh cung điện còn có hàng trăm bức tượng võ sĩ, những bức tượng này cao hàng ngàn trượng, tay cầm kiếm khổng lồ, trông vô cùng uy nghiêm.
Diệp Quân định đi tới trước thì bị Diệp Thanh Thanh ngăn lại, ánh mắt bà ấy nhìn về phía cổng cung điện, nơi đó có hai pho tượng.
Diệp Quân nói: “Sống sao?”
Diệp Thanh Thanh gật đầu.
Diệp Quân quay lại nhìn hai pho tượng, không có chút khí tức nào.
Diệp Quân định nói thì hai pho tượng chậm rãi mở mắt, trong nháy mắt, một luồng khí tức cổ quái lập tức ập tới, giống như sóng biển, vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này, một trong những pho tượng kia đột nhiên lao tới, tay cầm đao hung hăng chém về phía Diệp Thanh Thanh.
Sắc mặt Diệp Thanh Thanh không thay đổi, rút kiếm ra.
Đối đầu!
Bùm!
Một tiếng nổ chói tai vang lên, thanh đao khổng lồ trong tay pho tượng nứt lìa, đồng thời pho tượng lùi về phía sau, đâm nát cổng cung điện, vô số đá vụn bắn tung tóe.
Những pho tượng khổng lồ xung quanh cung điện cũng lần lượt mở mắt, trong chốc lát, khí tức mạnh mẽ từ đáy biển cuộn trào, chấn động cả biển, cuộn trào cao tới hàng ngàn trượng, vô cùng hùng vĩ.
Thấy vậy, Diệp Quân nhíu mày, đây rốt cuộc là thế lực văn minh nào?
Những pho tượng kia đang định ra tay thì từ trong cung điện truyền đến một âm thanh cổ xưa, nghe thấy âm thanh này, những pho tượng lần lượt dừng lại, sau đó quay về phía trong cung điện, cung kính hành lễ.