Dứt lời, như thể cảm nhận được ý chí và quyết tâm của Diệp Quân, một luồng kiếm ý cường đại đột nhiên bộc phát ra khỏi cơ thể hắn, kiếm ý cường đại bỗng phá vỡ Tuế Nguyệt trường hà trước mặt hắn.
Chết đi rồi sống lại!
Giờ khắc này, trong lòng Diệp Quân đã không còn chút tự tin!
Hắn chính là Diệp Quân!
Advertisement
Hắn chẳng qua chỉ là Diệp Quân!
Sự giúp đỡ của cha hắn tất nhiên là rất to lớn, nhưng đó cũng là một xiềng xích, bởi vì làm bất cứ điều gì cũng sẽ khiến hắn không sợ hãi.
Mình có một người cha bất khả chiến bại, có một cô cô bất khả chiến bại... .
Advertisement
Trong trạng thái này, hắn sẽ không bao giờ có thể nhìn nhận rõ được bản thân, cũng sẽ không bao giờ có thể thật sự không sợ cái chết!
Lúc này, hắn gỡ bỏ tất cả sự tự tin của mình.
Mình chỉ là Diệp Quân!
Là một người bình thường!
Khi Diệp Quân hiểu được điều này, đột nhiên trong cơ thể hắn xuất hiện một luồng sức mạnh huyết mạch thần bí. Ngay khi sức mạnh huyết mạch thần bí đó xuất hiện, huyết mạch phong ma và huyết mạch Viêm Hoàng lập tức cảm thấy như đã gặp phải một kẻ thù đáng gờm...
Tại một nơi xa nào đó, một người phụ nữ mặc váy trắng bỗng nhiên mở mắt ra, cảm nhận được huyết mạch trong cơ thể mình đang biến hóa, người đó hơi giật mình...
Sức mạnh huyết mạch ư?
Sự khủng khiếp của nó khiến sắc mặt Diệp Quân đanh lại khi nhận ra.
Bởi hắn chưa cảm nhận được sức mạnh nào lớn lao đến vậy. Huyết mạch phong ma chân chính đương nhiên không hề kém cạnh luồng huyết mạch, nhưng căn bản là do Diệp Quân không nhớ nổi cảm giác khi đã hoàn toàn phong ma mà thôi.
Cảm nhận được sức mạnh huyết mạch hùng hậu trong cơ thể làm Diệp Quân hưng phấn hẳn lên, tự hỏi có khi nào là loại thứ ba sắp thức tỉnh không?
Đúng lúc này, hàng loạt khí tức áp bách ùa tới từ chân trời khiến hắn phải quay lại nhìn.
Rồi nheo mắt gọi: “Thiên Thiên”.
Uỳnh!
Khí tức khổng lồ ùa ra từ trong người hắn khiến thời không bốn phía sôi trào trông rất đáng sợ.
Dung hợp!
Diệp Quân vung kiếm xẻ đôi Tuế Nguyệt trường hà trước mắt rồi hóa thành kiếm quang biến mất.
Trạng thái dung hợp cho phép sức mạnh hắn tăng lên nhiều lần, nhờ đó mà thời không Tuế Nguyệt lập tức bị Thánh kiếm Hiên Viên đập nát.
Diệp Quân gọi: “Tháp gia, giúp ta giấu khí tức”.
Tiểu Tháp đáp: “Vô dụng thôi, đã có cường giả bí ẩn trong bọn họ để mắt đến ngươi rồi”.
Diệp Quân sa sầm mặt, không nói gì nữa mà không ngừng đi ngược chiều Tuế Nguyệt.
Khí tức kia càng đuổi đến gần từ sau lưng, cứ tiếp tục thì việc bị bắt kịp chỉ còn là vấn đề thời gian.
Bỗng thân hình hắn khẽ nhòe đi, đập vỡ thời không Tuế Nguyệt bên phải rồi hóa thành kiếm quang vọt vào kẽ hở ấy.