Đại Kiếm Đế Quân thấy Diệp Quân thì nhíu mày nói: “Tất cả hãy cẩn thận nữ kiếm tu váy đen!" Trước đó bà ta đã chứng kiến cảnh Diệp Quân làm mồi nhử cho nữ kiếm tu đánh lén, giết chết một Đế Quân bên phe họ. Các cường giả nghe lời cảnh báo thì lập tức trở nên phòng bị. Họ đã mất hai Đế Quân và rất nhiều Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, đương nhiên không dám xem thường Diệp Quân. Bằng không thì không chỉ là tự đại nữa, mà là ngu ngốc. Advertisement Diệp Quân hỏi Đại Kiếm Đế Quân: “Tay đôi không?" Bà ta cười khẩy: “Ngươi lại định bày trò gì?" Diệp Quân nghiêm túc: “Chỉ đánh tay đôi thôi, không chiêu trò gì cả”. Advertisement Đại Kiếm Đế Quân: “Mọi người cẩn thận, hắn chắc chắn đang bày trò”. Diệp Quân câm nín. Má, lâu lắm mới được một lần làm người chính trực nhưng đếch ai tin là thế nào? Các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả khác sợ nữ kiếm tu bất thình lình xuất hiện nên ai nấy đều đề phòng vô cùng. Họ cực kỳ kiêng kỵ nàng ta! Đại Kiếm Đế Quân hỏi Diệp Quân: “Ngươi dám cam đoan nàng ta sẽ không xuất hiện chứ?" Diệp Quân chỉ đáp: “Nàng đã đi rồi”. Đại Kiếm Đế Quân nhíu mày: “Ngươi rốt cuộc đang bày trò gì?" Diệp Quân cười: “Đi thật mà”. Đại Kiếm Đế Quân: “Ngươi tưởng ta sẽ tin ngươi?" Diệp Quân im lặng một hồi, nói: “Thật ra nàng ấy còn ở đây”. Nghe vậy, các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả biến sắc, vội vàng thả thần thức ra ra quét. Đại Kiếm Đế Quân cũng bày ra vẻ phòng bị. Nếu hai bên đấu tay đôi thì bà ta không sợ, chỉ sợ nữ kiếm tu kia đánh lén. Ai bảo bà ta ngoài sáng, nàng ta trong tối làm chi. Thấy dáng vẻ bà ta như vậy, Diệp Quân lắc đầu cười, cảm thấy thế đạo này thật là vớ vẩn. Hắn không nói gì nữa mà hóa thành kiếm quang lao tới. Đánh luôn! Đại Kiếm Đế Quân thấy thề thì khẽ nhíu mày, lật nhẹ cổ tay, điều khiển thanh cự kiếm bổ xuống từ trên cao. Uỳnh! Kiếm quang vỡ nát dưới một chiêu này, đẩy Diệp Quân lùi lại mấy nghìn trượng, nhưng một khắc sau hắn đã lại hóa thành kiếm quang vọt tới. Đại Kiếm Đế Quân nheo mắt: “Các ngươi canh chừng nữ kiếm tu kia cho ta!"