Khí tức huyết mạch đang tản ra từ Diệp Quân mang màu vàng nhạt, chỉ được đề cập đến trong truyền thuyết.
Đó chính là máu phàm nhân!
Các cường giả có mặt đều rơi vào hoang mang.
Advertisement
Nữ kiếm tu quắc mắt: “Sao lại thế được?! Mẹ nó! Chỗ chống lưng của tên này đông như kiến cỏ, thế quái nào lại có huyết mạch phàm nhân?!"
Sắc mặt những người còn lại cũng chẳng khá hơn là bao.
Chống lưng nhiều thế này mà còn là phàm nhân?
Advertisement
Vũ trụ đang đùa đấy à??
Bên kia, Diệp Quân siết chặt nắm tay. Khí tức huyết mạch dâng trào trong cơ thể, mang theo sức mạnh áp chế được cả phong ma, nhưng nó nhanh chóng phản kháng lại, thế là hai bên lao vào đánh nhau.
Làm Diệp Quân cảm thấy như huyết quản mình đang nổ tung!
Hắn hốt hoảng thét lên: “Dừng lại hết cho tao!"
Cứ tiếp tục thì hắn sớm muộn gì cũng nổ tung.
Nhưng hai loại huyết mạch kia không thèm nghe lời, tiếp tục cắn xé lấy nhau. Chúng nó đánh nhau thì vui, nhưng thân là chủ cơ thể thì Diệp Quân cảm thấy như mình sắp nổ.
Mạch máu trên người hắn lồi lên như có giun bò bên trong.
Nữ kiếm tu và những người khác nhíu mày, không biết tên này đang bày trò gì.
Nguyên Thiên Đế Tôn bỗng la lên: “Hắn không khống chế được ba loại huyết mạch!"
Lời này khiến sắc mặt những người khác trở nên kỳ lạ.
Không khống chế được?
Tức là sắp bị ba loại huyết mạch này úp sọt à?
Nữ kiếm tu phán: “Đáng kiếp”.
Mọi người: “...”
Thù này hơi bị cá nhân rồi đấy!
Bên kia, hai luồng sức mạnh huyết mạch hùng hậu không ngừng ùa ra từ cơ thể Diệp Quân. Chúng nó đánh nhau dồn dập làm hắn đau muốn chết đi sống lại, nếu không phải đang trong trại thái dung hợp cùng Ngao Thiên Thiên thì đã lăn ra chết rồi.
Bởi vì thân xác hiện tại của hắn không chịu nổi cả hai.
Nhưng cho dù có Ngao Thiên Thiên, thân xác và thần hồn vẫn đau đớn khôn nguôi dưới sự tranh chấp của hai loại sức mạnh vượt quá giới hạn chứa đựng của chúng.
Vượt xa quá nhiều.
Biết rằng hai loại huyết mạch kia không muốn tha cho nhau, sắc mặt Diệp Quân đanh lại, hai tay siết chặt.