Sau khi trầm mặc một lúc, Diệp Thanh Thanh quay người trở về bên cạnh Diệp Quân. Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân: “Trận pháp ở đây không ngăn nổi”. Diệp Quân trầm mặc. Diệp Thanh Thanh định nói tiếp thì Diệp Quân đã nói: “Cô cô, chúng ta có thể phá vòng vây không?” Diệp Thanh Thanh đáp: “Ta không biết”. Advertisement Diệp Quân cười nói: “Vậy thì chiến đi!” Diệp Thanh Thanh không nói gì. Lúc này, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra từ trong cơn lốc, khi ông ta bước ra, thế giới bắt đầu trở nên hư ảo. Advertisement Tộc trưởng Quỷ tộc. Sau khi tộc trưởng Quỷ tộc bước ra, ông ta nhìn xung quanh, với ánh mắt mơ màng, Quỷ tộc đã bị phong ấn tám mươi tỷ năm. Tám mươi tỷ năm! Quả thực là một thời gian dài! Dường như nghĩ ra điều gì đó, tộc trưởng Quỷ tộc nhìn về phía Diệp Quân trên tường thành nói: “Giết!” Giết! Không hề nhiều lời. Cũng không cần nhiều lời! Ông ta không biết Diệp Quân là ai, cũng không muốn biết, vì ông ta nhất định phải giết người này. Chỉ khi giết được người này, Quỷ tộc mới thật sự có được tự do. Tộc trưởng Quỷ tộc vừa dứt lời, một đạo huyết quang vạn trượng phóng ra từ trong cơn lốc đến thành Quan Huyên. Trên tường thành thành Quan Huyên, Phong Lão giận dữ gầm lên: “Tấn công!” Bùm! Trong thành Quan Huyên, một đạo ánh sáng phóng lên trời, sau đó lao về phía đạo huyết quang vạn trượng kia. Bùm bùm bùm! Tiếng nổ nhức óc vang lên giữa trời đất. Trận pháp đối đầu! Trên tường thành, Diệp Quân nhìn tộc trưởng Quỷ tộc bằng ánh mắt bình tĩnh. Tộc trưởng Quỷ tộc cũng nhìn Diệp Quân, đây là người mà vị kia muốn Quỷ tộc giết. Diệp Quân cười nói: “Nghe nói trước đây Quỷ tộc là tộc đứng đầu trong vạn giới Tuế Nguyệt, hôm nay xin được thiên tài Quỷ tộc chỉ giáo thêm!” Nói xong, hắn khẽ chuyển động, rời khỏi thành Quan Huyên, đi đến đối diện tộc trưởng Quỷ tộc. Thấy vậy, sắc mặt Phong Lão chợt thay đổi, định ngăn cản thì Diệp Thanh Thanh đã nói: “Cậu ấy tự biết chừng mực”. Nghe vậy, Phong Lão bất ngờ. Tự có chừng mực!